Trần Đức Phổ
Rong Ca Tháng Tư
Tháng Tư phượng vỹ đỏ chưa em
Ve đã râm ran khúc nhạc rền
Nắng đã nhuộm hồng đôi má thắm
Hương sen bát ngát cả trời đêm?
Tháng Tư vừa có những cơn mưa
Chợt đến chợt đi chẳng thể ngờ
Có những bàn tay luôn nắm vội
Ngại ngùng bẽn lẽn một vần thơ!
Tháng Tư còn lại chút xuân phai
Nơi màu hoa tím tóc em cài
Nơi nét môi ngoan vừa kẻ đậm
Nơi đuôi con mắt liếc nhìn ai!
Tháng Tư sắp đến những mùa thi
Những ngón tay đan hứa hẹn gì
Những đóa hoa lòng chưa hé nụ
Đã buồn lây lất hận phân ly.
Tháng Tư chầm chậm tháng Tư ơi!
Cho kẻ thương yêu mãi chẳng rời
Cho khúc tơ chùng không nỡ đứt
Lệ sầu chẳng đọng ở vành môi!
Em
Em xinh xắn như nàng tiên cổ tích
Em đa tình như ma nữ Liêu trai
Lẳng lơ chi từng sợi tóc xõa dài
ve vuốt mãi bờ vai tròn mãn cảm!
Đôi mắt sáng rạng ngời như mười tám
Bờ môi cong kiêu hãnh tuổi hai mươi
Áo đỏ, xanh em choáng ngợp hồn tôi
Tìm ảo giác đưa em vào mê lộ!
Anh sẽ gửi tình yêu vào cơn gió
Vào màn đêm nhung lụa bủa vây em
Để suốt đời em không thể nào quên
Chuyện tình ái của một thời… xa
tít!
Dẫu trái đất triệu năm còn xê dịch
Tình đôi mình chẳng xích lại gần
nhau
Dẫu trọn đời em trước anh sau
Em mãi mãi là nàng tiên cổ tích...!
Chân Ngà
Đôi bàn chân nhỏ dẫm phong sương
Vất vả gai chông vạn nẻo đường
Đã có khi nào em mệt mỏi
Thầm mơ bên cạnh có người thương?
Đây nét xinh xinh ,vẻ ngọc ngà
Của bàn chân trẻ, đẹp như hoa
Dễ thương như thể chồi xuân nõn
Gợi nhớ trong lòng những thiết tha.
Đôi bàn chân ấy quá tinh khôi
Là của giai nhân ở cuối trời
Ước hẹn cùng nhau về viễn xứ
Suốt đời mình sẽ bước chung đôi.
tranducpho
No comments:
Post a Comment