![](https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhbFFd48UEfGe8eDcyIjlwFsq9y2df82Vj0rge30zs2oxOnCq6Ec0TgpSNT4BfWysQXlcyP9W-cMeBVifZ5hNnjcUqIAtP1gHLpnXuAkNWuVs8bKXh8CI7u4rl6ihD1nu1FiGRBrFKn1Zw/s320/FB_IMG_1552621031121.jpg)
Nhà thơ Tịnh Đàm
MỘT
MÌNH
(Viết
theo tâm sự bác G.T. Điệp)
Đêm sương lạnh, chỉ mình anh
Co ro chiếc bóng phong phanh thuở nào !
Bước đi còn vọng âm hao,
Lòng như đã cũ... Tím màu thời gian !
Đời qua, trong những ngỡ ngàng
Tìm đâu thấy mối sầu mang theo người !
Tình riêng, rồi cũng ngậm ngùi
Thôi ! Anh ở lại bến đời quạnh hiu !
Tháng năm, mộng vẫn chắt chiu
Tóc xan, giờ đã ra chiều phôi pha !
Tâm giao mấy kẻ mặn mà,
Sẻ chia cùng nỗi xót xa phận người ?!
Trăm năm... Đâu chỉ khóc, cười
Với bao mộng hão đầy vơi giữa đời !
Thà như... Một thoáng mây trôi
Nhớ, quên... trả hết cho người trần gian !
TỊNH
ĐÀM
(TP. HCM)
No comments:
Post a Comment