Tác giả Lê Thanh Hùng |
CƠN GIÔNG QUA LÀNG CŨ
Cơn giông trong, xốc qua Bãi Ốc
Giọt mù khơi, khuất bóng Hòn Nghề
Em mảnh khảnh bước qua con dốc
Bỏ quên gì ? Rối bước đam mê
*
Quẩn quanh lối mòn xưa ngang dọc
Rơi đâu đây, chừng đỗi câu thề
Còn nguyên đó, nỗi buồn bạc tóc?
Vẫn vụng về vấp bước chân quê
*
Vô tư gió, thổi qua xóm vắng
Tiếng cát khua, xao xác trưa hè
Rung không gian, vỡ òa tĩnh lặng
Sóng vỗ bờ, đổ nhịp, tiếng ve ...
*
Rơi chao đảo, mong manh sợi khói
Bếp nhà ai, mắt biếc vòng quanh
Reo tí tách, tưởng chừng ai gọi
Xuân thì thôi, đẫm mộng ngày xanh ...
L.T.H.
GIÃ BIỆT CHIỀU
Tím tái hồn anh
Tím cả chiều
Đắn đo
Sâu lắng
Lời từ biệt
Gờn gợn
Mây trời
Mờ sắc biếc
Nắng cũng bơ phờ
Đổ bóng xiêu ...
L.T.H.
EM QUA RẨY CŨ MỘT MÌNH
Bóng nắng rớt bên bờ đậu biếc
Em bước qua rẫy cũ, góc rừng
Mãnh bát vỡ, xao lòng thầm tiếc
Chuyện lứa đôi, dang dỡ nữa chừng
*
Vỡ vụn chiều, trên nương rẫy bắp
Trong lao xao bầy két tìm về
Rung lon, xua bầy chim ăn cắp
Mùa quê nghèo, bao nổi nhiêu khê ...
*
Núi thẳm xanh, xa mờ chấp chới
Chiều tan, trong vệt nắng bỏ quên
Xa vắng, lối về không ai đợi
Qua suối sâu, dáng nhỏ chông chênh
*
Sao tiếc nuối bờ vai mạnh mẽ
Dịu dàng nghiêng, sâu lắng quạnh hiu
Chỉ còn gió mơn man, gượng nhẹ
Khép mi cong, em thảng thốt – chiều ...
Lê Thanh Hùng
Bắc Bình, Bình Thuận
No comments:
Post a Comment