Nhà thơ Nguyễn Khôi
Lời
thưa: Bố tôi bảo "Yên Bái là đất dữ... nên 1945 ông đưa gia đình về
xuôi... Nguyễn Khôi tôi sinh ra ở Thị xã Yên Bái (26/12/1938), nay 80 tuổi (ta)
ngẫm thấy lời Bố tôi xưa quả là rất nghiệm, có đôi vần cảm tác, viết cách nay
đã 5 năm mà vẫn như những lời "dự báo" về cái vùng Đất Dữ hôm
nay, xin được chia sẻ cùng các Bạn thơ :
GỬI YÊN BÁI
(Tặng: Nhà văn Thế Phong - Sài Gòn)
Nơi mẹ sinh tôi đầu nguồn nước lũ
Đi bặt tăm chẳng có ngày về...
Ơi Yên Bái, người đi không ngoái lại
bỏ lại vầng trăng, câu hát lưng đèo
Về Hà Nội giữa dòng đời ngang trái
đi tìm hoài một dáng thương yêu.
Đâu hương Quế, hương Hồi chiều xanh ngát
giữa phố phường chật chội sặc hơi Tiền
giữa chen chúc lòng ngắc ngư câu hát
Thèm một khoảng rừng ở góc Công viên...
Ta là người điên - kẻ quên quá khứ
Trong cơn mê lảnh một tiếng còi tàu
cứ ngỡ đêm rừng qua ga Phú Thọ
Lửa lập lòe ai đợi bến Âu Lâu ?
Nơi sông Thao đổ vào đầu phố
cây Đa mé chợ, nơi "đoạn đầu đài" (1)
Phố là phố của người đi chẳng nhớ
Tiếng súng đùng đoàng chạng vạng hôm mai (2)
Ai đi xa có ngày về Yên Bái
Tôi đi xa là trốn biệt nơi này
là kẻ phụ tình, đứa quên xứ sở
để cõi lòng rỉ máu, buốt đôi tay.
Hà Nội
13/01/2012
NGUYỄN KHÔI
-------
(1) Nơi xử tử Nguyễn Thái Học và các Đồng chí...
(2) Nơi quyết chiến của VM & VNQDĐ sau 1945... và của các "nhóm
lợi ích" thanh toán nhau hôm nay...
No comments:
Post a Comment