Rất
có thể em còn xõa tóc
Bên
hiên xưa, khắc khoải quên chiều
Nắng
tháng giêng, gãy giòn khô khốc
Ngày
trôi mùa, ngắt ngứ tin yêu
*
Hoa
cỏ ngập đường xa dịu vợi
Anh
nổi trôi xây xước quê người
Bỗng
chợt nhớ năm chờ, tháng đợi
Bến
hoàng hôn, ráng đỏ thắm tươi
*
Của
ngày giêng, quạnh đồng, lộng gió
Bên
sông xanh ngăn ngắt, tiếng cười
Anh
sẽ đến, điều gì bày tỏ ?
Dẫu
muộn màng của tuổi năm mươi
*
Em
vẫn trẻ trung, làn áo mỏng
Ngực
phập phồng, trong nỗi giêng hai
Cánh
cổng vắng, khép hờ, mở đóng
Thời
gian khua, rụng chốt then cài
*
Nghe
chao chát, tháng ngày đánh mất
Lời
yêu xưa, lỏn lẻn, gọi mời
Thôi
chấp hết, góc đời quăng quật
Để
anh về, chiều muộn, em ơi...
LTH
CHÔNG CHÊNH
Giấu
lòng, đắng đót truân chuyên
Chông
chênh ký ức, bỏ quên bến đời
Sợi
tình níu giữ rã rời
Đường
quen, lối cũ rối bời hương xưa
LTH
CHIỀU HỌP MẶT
Sao
cứ nhớ hoài, cõi xưa mơ mộng
Nhớ
dáng em gầy, mái tóc bay bay …
Của
một tuổi nào, đời tràn gió lộng
Chén
rượu khan tình, nhắp vội nồng cay
*
Cuối
buổi hành quân, đội hình con gái
Bừng
sáng lên, trong tiếng hát yêu đời
Trên
cánh võng, một mình ta nhẩm lại
Bài
Tình ca, chỉ ừ ử … không lời
*
Chuyện
ta nhớ, không sách nào ghi chép
Cuộc
chiến đi qua, để lại những góc nhìn
Nhưng
cái đẹp, thì thời nào cũng đẹp
Dẫu
có ẩn mình, góc khuất, lặng thinh
*
Đời
không được, quay ngang kể khổ
Tự
đốt mình, trong củi vụn, ngày xưa ...
Buôn
bán đâu, mà tính lời, tính lỗ ?
Cười
một mình trong bóng nắng nhặt thưa
*
Kẻ
chối bỏ, như chưa từng mất mát
Một
chút gì, trong cuộc sống hôm qua
Giờ
lại thao lao, những ngày trận mạc ...
Đất
nước này, đâu chỉ một mình ta?
*
Tài
không có, cũng ráng làm kẻ sĩ
Với
quê hương, vẫn nguyên vẹn tấc lòng
Để
đứng trước, những mơ hồ, mộng mị ...
Lẽ
thường tình, một chút Sắc – không
*
Nghe
em hát, vẫn bài ca ngày ấy
Sao
nhói lòng, một bóng dáng, chiều mưa ...
Đời
đã sống và những điều đã thấy
Cốc
rượu, tay run, rớt khúc giao mùa ...
V/2015
Lê
Thanh Hùng
huyện
Bắc Bình, Bình Thuận
No comments:
Post a Comment