Tác giả Đỗ Quyên
DUYÊN MUỘN
Nào hay mưa cũng muộn phiền.
Giọt dài giọt ngắn ru triền hạ xưa.
Hững hờ tia nắng đong đưa.
Bên chiều thu quạnh riêng thừa thải riêng.
Nào hay gió lộng trinh nguyên .
Đường xuân e ấp gợi duyên dáng chiều
Ngỡ ngàng thu –muộn mằn yêu.
Môi hồng say đắm bên triều thủy giông.
Nào hay ngày mặn đêm nồng.
Trăng treo đầu núi dỗi dòng ngân xa.
Yêu thương òa vỡ tâm ngà.
Nhựa thơ lênh láng, tình ca xuân thì.
NGƯỢC DÒNG
Ngược gió người đi theo nỗi nhớ.
Lênh loang tình quyện ngọt hương thơ.
Ai đếm bước mơ dài đêm muộn.
Chông chênh giữa ánh hoàng hôn chờ
Ngược bóng thời gian đong sầu miên.
Mây đơn hờ hững ấp non ngàn.
Vượt lũng hờn ru chiều ráng đỏ
Tìm lại vần thơ tuổi mùa duyên.
Ngược dòng người lạc bước lãng du.
Phố xá lùi dần sau hàng xanh ngóng đợi
Cánh chim di khát mùa nắng gọi
Xoải nhau về sưởi ấm hồn thu.
LỖI HẸN
Người có biết quê ta chừ lạnh buốt.
Chim Di buồn rủ cánh trốn ngũ đông
Mảnh vườn rau muộn mằn chờ nắng hong.
Mà ai đã cuộn tròn trong chăn ấm
Phía trời tây nắng rực vàng đằm thắm
Thảo, Hồng, Ly đua nở đón xuân sang
Chạnh lòng ta chợt nhớ lầu ông Hoàng
Bao năm bận không về thăm Phan Thiết.
Ta muốn hóa thành chim bay mãi miết
Dẫu heo may se lạnh cũng ấm nồng
Nơi có em Cà Ty nước xanh dòng
Bao mộng ước – phương xa đành lỗi hẹn
DỐI
LÒNG
Kìa gió xuân về buổi sớm đông
Nào hay ánh nắng lẻn vào song
Trộm soi suối tóc mùa duyên muộn
Sưởi ấm lời tim ngọn lửa hồng
Lối cũ em về vương nỗi nhớ
Trường xưa hạ đến nối niềm mong
Vần thơ lỗi nhịp theo ngày tháng
Tình dẫu thầm trao lại dối lòng
TÌNH QUÊ
Hai mươi năm mới trở về đây
Biết mấy thân thương đất Quảng gầy
Vẫn bến sông Hàn thao thiết đợi
Và con đò nhỏ thẹn thùng lay
Tình cha lặn lội dìu hương ngót
Nghĩa mẹ trông chờ dõi bóng mây
Hội ngộ giữa chiều đông buốt lạnh
Tình quê không rượu cũng nồng say
Đỗ Quyên
No comments:
Post a Comment