TRANG THUẦN TÚY VĂN HỌC NGHỆ THUẬT CỦA NGƯỜI QUẢNG TRỊ VÀ NGƯỜI YÊU MẾN QUẢNG TRỊ.
Chúc Mừng Năm Mới
Tuesday, October 28, 2008
XUÂN ĐỨC - LỤC BÁT THÁNG BẢY
Tên khai sinh: Nguyễn Xuân Đức, sinh ngày 4 tháng 7 năm 1947, tại xã Vĩnh Hòa, huyện Vĩnh Linh, tỉnh Quảng Trị. Hiện ở thị xã Đông Hà, Quảng Trị. Đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam. Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam (1982).
Nhà văn Xuân Đức xuất thân trong một gia đình nông dân. Học hết phổ thông, vào bộ đội, từng chiến đấu ở vùng sâu Quảng Trị. Năm 1976, được điều về trại sáng tác của Tổng cục Chính trị. Sau đó, học Trường Viết văn Nguyễn Du khóa 1. Tốt nghiệp xong về công tác ở Đoàn kịch nói Tổng cục Chính trị. Mang quân hàm Trung tá khi chuyển ngành. Hiện nay ông là Tỉnh ủy viên, Giám đốc Sở Văn hóa - Thông tin, Tổng thư ký Hội Văn học nghệ thuật Quảng Trị.
Tác phẩm đã xuất bản: Cửa gió (tiểu thuyết, 2 tập, 1980 - 1984); Người không mang họ (tiểu thuyết, 1984); Hồ sơ một con người (tiểu thuyết, 1985); Những mảnh làng (tiểu thuyết, 1987); Tượng đồng đen một chân (tiểu thuyết, 1987); Tổ quốc (kịch, viết chung với Đào Hồng Cẩm, 1985); Các kịch bản đã được dàn dựng và công diễn: Người mất tích (Đoàn kịch nói quân đội); Chứng chỉ thời gian (Đoàn kịch Hội sân khấu); Đợi đến bao giờ (Đoàn kịch Quảng Trị); Đám cưới ly biệt (Đoàn kịch quân đội); Cuộc chơi (Đoàn kịch thành phố Hồ Chí Minh); Cái chết chẳng dễ dàng gì (Đoàn kịch quân đội); ám ảnh (Đoàn kịch Quảng Trị)...
Ông đã nhận Giải thưởng Hội Nhà văn Việt Nam (cho tiểu thuyết Cửa gió, 1982). Giải thưởng Bộ Quốc phòng (cho vở Người mất tích, 1990), Giải thưởng văn học Bộ Nội vụ (1995) cho tiểu thuyết Người không mang họ. Giải thưởng Hội nghệ sĩ sân khấu (1995) cho kịch bản Cuộc chơi. Giải thưởng cuộc vận động viết về chiến trang Cách mạng và người chiến sĩ (1994) cho kịch bản Cái chết chẳng dễ dàng gì và nhiều huy chương vàng trong các hội diễn sân khấu.
http://www.binhthuan.gov.vn/KHTT/vanhoc/tacgia/TG1A6.htm
LỤC BÁT THÁNG BẢY
Viết dâng chị cả tròn tuổi 80
Tháng bảy nước nhảy qua bờ
Cái ngày mẹ mất chị chưa lấy chồng
Một vai gánh, một vai gồng
Chị làm mẹ trẻ bế bồng sáu em.
Một câu lục bát chung chiêng
Câu ru như nấc trùng triềng giêng hai
Chợ Do một gánh mòn vai
Bát cơm phần bố, củ khoai phần mình
Chút cá vụn để dành em
Sắn bùi mấy khúc độn thêm cho chồng..
Các em như lá rụng dần
Chồng khuất bóng, con cũng thành người xưa..
Mà sao chị vẫn ngồi kia
Hay chờ đứa út cùng về cõi xa ?
Em thương chị muốn khóc òa
Sợ mây tháng bảy đổ nhòa thành mưa...
Nguồn: xuanduc.vn
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment