KHỞI SỰ XUÂN
Đêm giao mùa
ngắt lạnh ngàn mưa
nhẹ nhàng tinh thể xuân xa xưa về
Hồn như sương
đọng lá hoa cồn
thiên niên vạn kỷ vẫn còn hoang sơ
Mới như xuân
sắc nhuộm trần gian
sáng nay chợ tết mai vàng phố quen
Đường phố quen
dập dìu tình nhân
ngẩn người bắt gặp gái Xuân mỉm cười
Dòng thời gian
khởi sự ngập ngừng
dường như em cũng thiên nhiên lạ lùng
(9:55 PM)
Stanton 19th 2024
***
CHƠI XUÂN
Nửa khuya trời đổ mưa Xuân
sáng nay xuôi phố, phố gần phố xa
dạo chợ tết ngắm người ta
nhiều cô gái nhỏ nõn nà chơi Xuân
chân dài mông mọng môi non
hồn nhiên khoe dáng giữa dòng nhân gian
lạ kỳ bất chợt hoang mang
giật mình bắt gặp ai đang mỉm cười
lâng lâng bước ngắn bước dài
năm nay phố nhỏ người đi bên người
ta về tinh thể hoang hoài
để dành đêm xuống ngậm ngùi chiêm bao
nửa khuya trời đổ mưa mau
tuyệt mù xứ lạ nhớ nhau vô chừng
(6:46 PM)
Stanton Jan. 17th, 2024.
***
NỬA KHUYA NGHE NGÂM TỐNG BIỆT HÀNH
Nửa khuya nghe ngâm Tống biệt hành
vườn sau vắng ngắt trời vào Xuân
mưa chưa trở về im khôn tưởng
sao nghe trong lòng tiếng hoài thương
từ độ trùng trùng cầu mơ gãy
người hư danh ảo, người tà huy
Cố quận! Cố quận! Mùa cố quận
30 năm cơ hồ như không
chắc không còn... về thăm cố quận
quê người lâu quá thôi nên quen
Người đi! Người đi! Không quay lại
đường xưa lối cũ xem như không
năm ngoái hoa đào vừa hé nụ
nguyên xuân năm nay phố vàng hoa
1 năm! 2 năm! Dẫu 10 năm
tình như con nước xuôi thượng ngạn
đôi lúc ngập ngừng nhớ cố nhân
tuyệt lộ, hề!... quay lại?... mù sa!
Một mai ta có hồi cố quận?
tìm mãi không ra xóm ngày xưa!
Ừ! Thà một đi không trở lại
tội chi Lưu Nguyễn lạc thiên thai
(2:45 nửa khuya)
Stanton Dec. 11th, 2023
TRÊN ĐỈNH MÙA XUÂN
Em có nghe vườn sau
có cơn mưa ghé qua
có cơn gió mang hơi Xuân đầu mùa buốt lạnh
ngang vào phỏng ngủ có hai đứa mình
đang yêu nhau...
mưa nguồn suối khe
khỏa thân gọi mời
nhịp đêm nghê thường
Mười ngón tay anh
lũ ngón dài ngón ngắn
lối quen đi về
trà mi đã tỏ
cần gì vội
sao lần nào cũng nôn...
Cùng nhau vào tuyệt tận
như kẻ mộng du
anh hành động bằng bản năng sinh tồn của một người đàn ông
như tổ tiên, người tiền sử, đã từng làm từ thuở hồng hoang
trên hành tinh xanh
Không còn một ranh giới địa lý nào giữa anh và em
2 trong 1
chúng mình tan vào nhau
vào sâu dần
nơi bất tận cùng
dòng phún thạch phun tràn
qua bờ nhỏ hoang khe
trăm năm cồn hoa vàng vừa nở một đóa vô ưu
Như con mèo ngoan
anh cạ chân anh vào chân em
nơi thon, dài, mịn
và
một nụ hôn
Chúng mình như hai đứa bé hồn nhiên nằm bên nhau
lắng nghe bên ngoài cơn mưa vừa tạnh
nhè nhẹ mùa Xuân về dưới mái tây hiên
nơi xứ người qua nhiều năm đã nên cố quận...
(10:23 PM)
Stanton Jan. 19th, 2024
Lê Minh Hiền
hienlehuong@gmail.com
No comments:
Post a Comment