Phiên chợ chiều trong mùa Covid-19
Em sấp ngữa, chân nam chân bắc
Buổi khó khăn virus corona
Chuyện áo cơm, bù dầu tối mặt
Có còn đâu dáng vẻ điệu đà
*
Mua bán cũng đang mùa ế ẩm
Phiên chợ chiều thưa vắng người đi
Xa lắm tiếng rao mời nồng ấm
Sống giản đơn, cố gắng thích nghi
*
Nỗi lo mới chồng lên lớp cũ
Buổi chợ chiều hiu quạnh nhớ mong
Em ngồi đó, nửa đời sương phụ
Sóng gió đời, đổ vọng hư không
*
Nghiêng nghiêng chiều chờn vờn tất bật
Khó khăn gì rồi cũng lần qua
Những cơ hội tường chừng vuột mất
Chợt bừng lên, theo dự phóng xa
*
Bươn bã nắng hoàng hôn chậm bước
Vẫn còn nguyên mắt biếc mượt mà
Dẫu biết có tháng năm xuôi ngược
Hãy yên lòng, ta sẽ vượt qua
Một nỗi buồn theo gió bay xa
Em bối rối
Bóng ngày đã cũ
Giọt dư ba
Vọng đổ
Âm âm ...
Trôi đâu mất
Những lời ngoa dụ
Trần trụi bờ cong
Sóng
Lặng thầm
Biết đâu
Thềm gió
Tương tư
Mộng
Đợi nước triều lên
Giàn giụa
Trăng
Cánh cổng khép hờ
Chiều
Mở đóng
Một nỗi buồn
Nguyên phát vô căn ...
Lặng lẽ tiếng đêm rơi thong thả
Giọt đàn của ai trong khúc nhạc xa xưa
Cuồn cuộn sóng trào và tiếng bật mầm của lá
Tiếng máu đổ, xương khua và tiếng của tự do
Tiếng yêu thương, tiếng hận thù đang dọ gíá
Trong nốt lặng chực chờ đâu đó phỉnh lừa
Rất có thể những điều có thể
Quá khứ sẽ rọi soi những chuẩn mực của tương lai
Còn đâu đó, một không gian ước lệ
Tháng năm trôi mà không hề nhạt phai
Những giá trị, đã được định hình bằng tâm thế
Máu xương xây sừng sững, những tượng đài ...
Lê Thanh Hùng
Bắc Bình, Bình Thuận
No comments:
Post a Comment