Phơi lụa
Từ dạo mai vàng úa góc sân
Đong đưa một thoáng gió tần ngần
Em đợi màu lên trên áo mỏng
Ươm hồng lụa mới trãi đầy sân
*
Khép chặt bờ cong, tuổi đắn đo
Đánh rơi đâu? lời mẹ dặn dò
Chúng bạn nhấp nha bên ngõ vắng
Đang thầm thì, chuyện nhỏ, chuyện to
*
Nắng đã lên mùa, xanh sắc xuân
Lén ra đầu ngõ, đến dăm lần
Chồi non lộc biếc sân hàng xóm
Ngượng ngùng chi, mà đứng phân vân?
*
Ngẩn ngơ cầm tà áo trong tay
Gió cuốn bay qua, rối bóng ngày
Ừ nhỉ, xuân này em mười tám
Bờ môi, sóng mắt bắt đầu cay ...
*
Trắng như lụa mới, nắng vờn qua
Bẫng quyện hồn nhiên, gói thật thà
Phơn phớt xuân hồng lên đôi má
Ước mơ gì, mà đăm đắm xa ...
Lê Thanh Hùng
Chiếc bong bóng bay trong chiều lễ hội
Những chiếc bong bóng lẫn màu xanh đỏ
Lồng lộng bay trong gió
Lễ hội tan chiều
Khán đài còn lỏng chỏng, liêu xiêu
Những đứa trẻ nhìn theo, khát khao bối rối
Chiếc bong bóng bay qua ba đồng bảy đổi
Hún hút trời chiều, vàng cuống rạ mùa thu
Tia nắng cuối ngày soi, rối lẫn phập phù
*
Nói cho cùng, mọi lễ thức đều giành cho những người đang sống
Để gắn kết yêu thương từng phận đời bé bỏng
Nên khi cầu cúng thánh thần
Xin đừng vội đưa vào lợi ích của bản thân ...
Nếu sống vì tha nhân thì đâu có gì hối tiếc
Dù năm tháng, cuộc đời đã hao mòn, vắt kiệt
Tuổi trẻ, tình yêu và những nỗi khát khao
Vẫn cứ hồn nhiên như một thuở nào
*
Chạy theo chiếc bong bóng, tuột tay bay trong gió
Mếu máo vạch trời tìm, cầu mong nó sẽ rơi đâu đó
Lồng lộng một góc đời, ngọn gió cứ vi vu
Có hay không? Lòng ta đang hám lợi, khát thù ...
Những chiếc bóng bay với tị hiềm ẩn ức
Bao hy vọng cứ lẫn trong ngờ vực
Khi rộng mở góc nhìn
Trãi lòng mình, ta sẽ cố kết lại một niềm tin
Lê Thanh Hùng
Đêm khắc khoải vê tròn nỗi nhớ
Của những ngày xa cũ, váng hoàng hôn
Đã từng có một ước mơ dang dỡ
Gió trăm năm đổ nhịp lạc hồn
Còn nguyên đó, sắc hoa màu nhớ
Sáng bừng lên một góc vườn đêm ...
Lê Thanh Hùng
Ta đang ở trong thời nhiễu loạn thông tin
Thật giả, vàng thau lẫn lộn
Qua lối hẹp, quanh co khuất lấp tầm nhìn
Giá trị ảo, làm sao thu hồi cho đủ vốn?
Hình như có gì bất ổn
Khi ta còn mơ hồ, không kiên định một niềm tin
Lê Thanh Hùng
Bắc Bình, Bình Thuận
No comments:
Post a Comment