Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Monday, April 20, 2020

ĐIỆU SẦU XÍ MUỘI - MacDung bình thơ




 ĐIỆU SẦU XÍ MUỘI

MacDung

Tôi nhớ như in thuở mới lên đất Sài Thành với miếng cơm vất vả. Lúc ấy Hai Lúa nhập thành nên buổi đầu phải học phương ngữ mới chốn phồn hoa. Anh bạn làm chung mỗi khi diễn đạt một món đồ kém chất lượng, thường hay phán Dung rằng: Đồ Xí Muội…!
Vậy khi nói đến thơ, có khi nào là Thơ Xí Muội? Ấy vậy mà có đấy!
Một nhỏ em chưa chồng mặc dù năm nay được xếp vào Gái Lớn, cứ ở một mình chọc tức cho đàn ông thèm… Nó thấy mọi người vui thơ mắc ham nên cũng tập tành đua đòi tỏ ra sành điệu. Nghĩ nó cũng ngoài 40 mươi, thôi thì tặng đẹp cho cái tên là Tác Giả, kẻo nó giận, lúc dịch bệnh kéo dài lỡ đói chẳng có cơm ăn… Hi…
Xí Muội vốn là món khoái khẩu tuổi học trò. Vị chua chua, mằn mặn, nhưng sau cùng để lại cái “ngót” ngậm mãi không chịu phun. Thơ tác giả này thuộc loại hứng lên là “bừa đại”. Ai chê hay dở không màng, chủ yếu tìm khoái cảm cho bản thân sướng cái đã. Thế là lúc nổi hứng Gái Lớn liền phang hết. Dù có ai muốn cản cứ mặc kệ, như B.52 rải thảm vần… tuốt tuồn tuột…!!!
Tác giả Phan Rang vốn là cô gái xuề xòa chứa cái tinh túy Nam bộ chất phác. Phải chăng vì vậy mà điệu làn chọn sự phóng khoáng đất Tự Do. Ngày đêm du hí, bỏ dở luật vần. Sự sảng khoái này mấy người đua kịp, do có chút lo sợ lỡ vận mất mặt danh gia... Phan Rang không vậy! Bởi cô coi thơ như sự trải lòng tâm sự nhiều hơn là lớn mặt thành đàn chị, đàn anh… Tuy có chút lanh chanh nhưng xét nhanh lại ra Điệu Sầu Xí Muội…
Một chất thơ tung hoành không ngại ngần đã tạo ra phong cách cho tác giả Phan Rang lạc lối đến với thơ. Ngõ nhỏ phút chốc được khai phá bằng thể thơ tự do… không bóng, một đò…! Ngày mới biết tác này tôi tỏ ra kinh ngạc… Bởi lẽ mình khùng lại có kẻ muốn hơn!?
Xí Muội đây… Xin mời:
Nhớ ngày đó
        Anh đưa em về thăm Tháp cổ
        Bóng hai ta in trên vách tường loang lỗ
        Thánh địa linh thiêng in dấu chân chúng mình
        Tình yêu có vị thần trong Tháp chứng minh
                                              .
        Ngày đó
        chắc Thần ngủ quên
        Không nghe rõ lời thì thầm của trái tim lành
        Nên tình yêu qua nhanh chóng vánh
        Tan giấc mộng tuổi xanh
                                                .
        Mười lăm năm trở về thăm Tháp cổ
        Em cũng trở thành… người cổ…”
Chất sảng khoái, ngất ngây trong tứ thơ như liều thuốc tinh thần dành cho người xả stress, cứ thế trải cùng tâm tư tác giả, phụng sự cho bạn đọc một tính cách khó nhập nhòa với dòng tình tự… nữ… cô đơn…
Dù là cô chủ một tiệm làm đẹp phục vụ… lấy phí! Nhưng…
“Tiệm uốn tóc vắng tanh.
        Như chùa bà Đanh
        Lấy tập thơ ra hành
        Cho lòng tịnh thanh…”
Có chút dí dỏm, nghịch đùa đâu đấy trong cách thể hiện, đọc xong dư vị còn lắng đọng bờ môi. Dù là gái đơn côi chưa ra ngôi… nhưng rõ ràng Phan Rang đang làm thơ… Xí Muội! 
Một sự xa xỉ đôi lúc nên nghĩ lại! Bởi tác giả Phan Rang vốn muốn vui chơi cùng con chữ…
Đơn giản vì:
Tôi là Rang
        Sẽ không đi lang thang
        Sẽ không bị lây lan
        Ở nhà ăn gà rán
        Hết dịch đi sàng ngang”
Đoạn cuối, xin mời đọc giả tự đánh giá: Có phải Phan Rang đang làm thơ Xí Muội!?
Một kết tháng với nụ cười. Mong rằng bài giới thiệu mang đến sự sảng khoái cho mọi người… cùng ghé mắt…


VL – 30.3.2020
MacDung

No comments: