Tác giả Nguyễn Khôi. Sinh 1938.
Quê: Phường Đình Bảng, thị xã Từ Sơn, tỉnh Bắc Ninh.
Đ/c: 39/259 phố Vọng, quận Hai Bà Trưng - Hà Nội.
Email: khoidinhbang@gmail.com
LỜI TRẤU - KHÚC KINH THI VIỆT CHẢY ĐẦY NGÕ QUÊ
(Tặng Nguyễn Anh Tuấn)
------
Thầy giáo Nguyễn Anh Tuấn, ở 63 K2 Thị trấn Trần Cao, h.Phù Cừ, Hưng Yên (E-mail <nguyenanhtuanhydc@gmail.com>) có 6 câu lục bát khá hay :------
Nguyễn Anh Tuấn
2-10-2013
2-10-2013
Lời Trấu, đây là lời của Tình Yêu. Như thực tại sinh trưởng của "hạt thóc" thì sau khi hoa Lúa thụ phấn, 2 mảnh vỏ trấu khép lại, có nhiệm vụ che chở dinh dưỡng cho mầm gạo bên trong hạt Lúa, đó là cái "duyên má ấp môi kề" như Chàng- Nàng đang độ tìm hiểu yêu nhau ...để đi đến hôn nhân đôi lứa như hạt Lúa trở thành hạt Thóc -" lúa chín vàng". Đó là cả một quá trình" mưa tuôn nắng cháy đi về sớm hôm"...
"Bây giờ gạo đã thành cơm" tức là đã nên vợ nên chồng, cái tình yêu đôi lứa (mà Thi nhân đã "mã hóa" bằng cái vỏ Trấu, chứ không phải vỏ Thị như cô Tấm) đã chuyển sang "nghĩa vợ chồng "trăm năm...và như một huyền tích dự báo "Vỏ Trấu" đã hết nhiệm vụ - "hết duyên", thật đúng như một Nhà Thơ Pháp đã viết từ thế kỷ trước "Kết hôn là mồ chôn luyến ái" ! ?
Thật đúng vậy ! Bây giờ là thời "cơ chế thị trường" - tất cả chỉ vì "Tiền"... không hiếm gì các em chân dài, các cô thôn nữ, không hiếm chị bỏ chồng tham gia "xuất khẩu cô dâu" sang Đài Loan, Hàn Quốc...
Chồng gì anh, vợ gì tôi
Chẳng qua là cái nợ đời của nhau
*
*
Anh đi đường anh, tôi đường tôi
Tình nghĩa đôi ta có thế thôi
Chao ôi, "hết duyên" xưa là "buôn mít cho chồng gặm xơ", còn nay thì "bỏ mặc"hạt gạo làng ta" - "bơ sờ xóm quê"...Người Việt Nam ta bản chất là hiền lành "dễ thông cảm", luôn tự an ủi , cam phận đi "om dừ nồi cá Rô đồng..." thế thôi.
Cảm tác về "Vỏ Trấu " của Nguyễn Anh Tuấn, có bạn đã thả 2 câu thơ khá đượm :
Một đời Trấu bọc Gạo thơm
Tro tàn Trấu để hương thơm dâng đời.
Cái tài hoa của Nguyễn Anh Tuấn là "trời cho" , NK đã "khảo" xưa nay thơ văn Việt Nam ta viết về hạt thóc- hạt gạo thì nhiều, nhưng chưa có bài nào viết về "Vỏ Trấu" ?
Cái xuất thần của Thi nhân ở đây là mượn cái Vỏ Trấu để nói cái tình đời.
Bài thơ giản dị như một khúc ca dao- Kinh Thi Việt, với hình tượng thơ ĐẸP- sống động :mỗi vỏ trấu như một mảnh hồn quê, ẩn dụ bao điều mà Thi nhân gửi gắm...ngôn ngữ thơ tinh luyện,đầy triết lý...(mỗi chữ như cái vỏ Trấu nén chặt với đất Sét nhét vào ruột những pho tượng Văn Nhân xưa với ý nghĩa "chữ càng nén chặt thì nghĩa càng nhiều"...)
"Vỏ Trấu" của Nguyễn Anh Tuấn xứng đáng là một bài thơ HAY, đáng đọc là vậy !
Nguyễn Khôi
(Nhà văn Hà Nội)
Góc thành nam Hà Nội, 15-12-2014
No comments:
Post a Comment