6. Lời ru của mẹ
Hò ơ ơ… Chim xa rừng còn thương cây nhớ cội.
Người
xa người tội lắm … chừ ai ơi
Chẳng
thà không biết thì thôi.
Biết
rồi mỗi đứa mỗi nơi thêm buồn
1/
Không gian trưa ngủ im lìm, bỗng có tiếng ai ru vang lên
từ cuối xóm. Tiếng ru làm lay động lòng tôi da diết cả
tâm hồn.
Tiếng
ru êm yên giấc buổi trưa hè
Ngày
xưa mẹ thường hát ru … nghe tiếng trầm tiếng bổng,
lời mênh mang trôi theo những dòng sông. Đã mấy chục
năm trời xa quê, thèm lời ru của mẹ. Đêm ngủ giật
mình nằm nhớ hình bóng quê, nhớ tiếng mưa rơi trên
cánh đồng mùa gặt, mẹ gánh lúa về trời mưa dầm
không dứt ...
2/
Ngón chân cái bấm sâu vào đường đất, chiếc đòn gánh
nặng cong nhưng mẹ vẫn tươi cười.
Mẹ
tần tảo ngày đêm mong ước mai sau con được nên người.
Con
vẫn còn nhớ như in trong từng dòng tâm tưởng, ngày tết
mẹ dẫn về thăm quê ngoại làng bên. Trương Xá thân yêu
với nhiều kỷ niệm, đẹp tựa ánh trăng rằm. Ơi cái
tuổi ấu thơ.
Dẫu đi xa không bao giờ quên được, vẫn nhớ lời mẹ ru hời bên nôi nhỏ thương yêu… Đi khắp nơi vẫn không bao giờ quên được, vùng vẫy bốn phương trời chưa trọn một giấc mơ, nhớ lời mẹ ru thuở thiếu thời vẫn còn vang vọng mãi.
Dẫu đi xa không bao giờ quên được, vẫn nhớ lời mẹ ru hời bên nôi nhỏ thương yêu… Đi khắp nơi vẫn không bao giờ quên được, vùng vẫy bốn phương trời chưa trọn một giấc mơ, nhớ lời mẹ ru thuở thiếu thời vẫn còn vang vọng mãi.
Hát
ru:
“ Ầu
ơ….ví dầu cầu ván đóng đinh.
Cầu tre lắt lẻo gập ghềnh khó
đi.
Khó đi mẹ dắt con đi .
Con đi trường
học mẹ đi trường đời..”
5/
Quê hương thấm trong từng lời ru của mẹ, những dấu
yêu năm nào còn đọng lại trên môi, vòng tay bao dung vẫn
hướng về nơi nguồn cội thâm tình, có hơi ấm tình sâu
nghĩa nặng quê mình.
Con
muốn về nghe gió mùa thu trở giấc, nhìn lá vàng rơi
khắp nẻo đường quê, để được thấy em thơ ngày hai
buổi đến trường, được nâng niu từng bàn chân bước.
Nỗi khát khao được trở về với mẹ, về với làng
Mộc Đức thân yêu trong khói lam chiều.
6/
Ôi người mẹ thân yêu suốt đời mòn mỏi, đêm từng
đêm nằm thao thức nhớ thương con, nhìn bức tường vôi
trắng mẹ lần theo vết gạch in, đếm bước thời gian
mong con về thăm mẹ. Ôi quê hương có tình thương của
mẹ, gió xuân về thấp thỏm ngóng trông. Mai vàng nở rộ
ngoài sân, thương mùa đông cũ gió heo may lạnh lùng.
Khói
lam chiều trải ven đê
Dòng
sông chở nặng lời thề phôi pha
Nỗi
niềm riêng ở trong ta
Nghe
lời ru lại nhớ nhà khôn nguôi.
Đình Thu
(Bến Tre)
dinhthubank@yahoo.com.vn
dinhthubank@yahoo.com.vn
No comments:
Post a Comment