TRANG THUẦN TÚY VĂN HỌC NGHỆ THUẬT CỦA NGƯỜI QUẢNG TRỊ VÀ NGƯỜI YÊU MẾN QUẢNG TRỊ.
Chúc Mừng Năm Mới
Saturday, December 11, 2010
PHAN VĂN QUANG - KHÔNG DƯNG MÀ RÉT NGỌT
Không dưng mà rét ngọt
Khi trái đất còn quay mặt trời sẽ nhú lên mặt biển - tháng chạp nơi này mưa.
Tháng chạp quay vòng tháng chạp tới, năm cùng tháng tận cõng đi xa...
Giấc mơ chập chờn cơn ngái ngủ, cái rét cuối ngất ngơ màu lá cỏ, ủ mùa se lạnh vào trong.
Tháng chạp choàng mưa, tiếng còi tàu qua ga hốt hoảng, những ngưòi đang yêu nhau hờn dỗi.. Mùa xuân bâng quơ chực chờ hiên vắng ...
Mùa xuân không còn trẻ nữa và không già đi. Mùa xuân đang tới.
Sự trầm tỉnh không dưng mà có, tình yêu không dưng mà xanh, nỗi buồn không dưng mà lắng. Soi gương thời gian tóc bạc trắng trên đầu.
Mùa xuân gọi
Tháng giêng về khoác làn sương mỏng
Cội Mai Đào bung hoa, Đã qua chưa ngày tất tả...
Rét ngọt giêng non, tháng giêng gần. Mùa hoa cải ven sông. Con chim buồn chợt hót. Tình yêu xanh chồi lộc cây. Hoa nẩy mầm nách lá. Mây bồi hồi đứng im.
Sự khôn ngoan cho tâm hồn mình già đi - mỗi ngày thêm một chút.
Hoá giải niềm suy tư qua ngày trắc trở. Gội rửa mình trong trẽo truớc mùa xuân.
PVQ
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment