Nhà thơ Lê Thanh Hùng
DƯỚI
VÒM CÂY CUỐI PHỐ
Trên vĩa hè kẽ ô ly lục giác
Dưới vòm cây, hình như có điều gì
Nên bầy sẻ nâu rộn ràng chao chác
Đưa hương chiều nồng nã cuốn ngày đi
Em bước qua, con đường như bừng sáng
Ngập ngời xa trong vệt nắng cuối ngày
Ai nuối tiếc, một góc đời lãng mạn
Với một thu vàng hực hỡ trong tay ...
Trôi bãng lãng một áng mây cô độc
Vắt vẻo ngang chiều tím biếc, trong xanh
Cánh phượng vụng về vương trên mái tóc
Nũng nịu rung rinh như của để dành
Bầy sẻ nâu giật mình thôi hóng hớt
Khi con chích chòe rót giọng đành hanh
Gió thốc xối rung nắng vàng bạc bợt
Em bước qua, sao cuống quýt lòng anh
Chớp đôi mi cong, ngước lên vòm lá
Có điều chi mà bất chợt quay ngang
Hình dáng thân quen, cái nhìn là lạ
Rớt thu vàng, trong nắng trãi mênh mang ...
CÒN
MỘT TIẾNG VE NGÂN
Chùm phượng ngày xưa, hé nụ cười
Mong manh cánh mỏng, khẻ rơi rơi
Bao nhiêu năm, vẫn còn ngộ nhận
Một cánh hoa rung, vướng bến đời
Bất chợt, một tiếng ve mồ côi
Oà vỡ chiều trong nắng xa xôi
Như ẩn ức một điều gì đó
Đồng loạt ngân, vọng đổ liên hồi
Hoa rơi trên cỏ, đỏ thắm tươi
Lướng vướng trôi, bãng lãng lưng trời
Áng mây trắng về nơi xa lắm
Có chút gì xao động, người ơi!
Con đường quen, chầm chậm chiều tan
Bức bối tờ thư đã ố vàng
Ngẩn ngơ đứng, gió đời lồng lộng
Đằm thắm chiều, ngất ngưỡng mùa sang
Rộn vang đường những tiếng ve ngân
Bên hiên xưa đứng lặng tần ngần
Gió thốc xối, tóc dài líu quíu
Mùa hạ vàng, lẩn khuất quanh sân ...
Chiều đi, mờ chân mây
Ngẩn ngơ tà áo cuộn
Quẩn quanh chiều, buông xuống
Một thoáng ngày, đắm say
Trẻ trung một tiếng cười
Chợt loang tan trong gió
Trâm cài như để ngỏ
Lệch qua tuổi ba mươi
Chiều đi, ngày còn xanh
Long lanh, theo nhịp bước
Mái tóc dài óng mượt
Vấn vít chiều mong manh
Bước qua một tầm tay
Ngại ngùng gì không đến?
Quay ngang nhìn lơ đễnh
Chiều đi theo bóng ngày
Vương lại một lời yêu
Dịu dàng trong gió thoảng
Đắn đo gì lựa chọn
Ngập ngừng chiều, đăm chiêu ...
Lê
Thanh Hùng
Bắc
Bình, Bình Thuận
No comments:
Post a Comment