Nhà thơ Lê Thanh Hùng |
Bên bến đò xưa
Chậm chiều xa, loay hoay chuyện áo cơm
Nghe văng vẳng tiếng đò xa bến nước
Bao khát vọng, loanh hoanh đời trầy xước
Cây ổi cuối vườn lẩn khuất hương thơm
*
Luẩn quẩn bên đường cũng một mùi hương
Mỏi mắt đi tìm, một thời trai trẻ
Trong suốt tháng năm, ưu tư giằng xé
Trắc trở ầm thầm, định kiến lệch phương
*
Cũng bến đò này của một ngày xưa
Câu vọng cổ không còn ai hát nữa
Trong cuộc nhậu đã trôi bờ nhừa nhựa
Ly rượu xây chừng, lần lựa đẩy đưa
*
Tiếng hát liêu xiêu, rượu cạn hết rồi
Câu chuyện cũ, ba bốn người giành kể
Bao giá trị, tháng năm thành ước lệ
Không biết ai còn cất giữ giùm tôi
*
Một vệt hương xưa trong nắng cũ càng
Vô tư gió cuốn theo chiều mở đóng
Thao lao chuyện, chợt lặng im ngưng đọng
Khắc khoải trôi chiều, một chấm thời gian ...
Lê Thanh Hùng
Lời dặn
“Ra về em có dặn rằng
Nơi hơn người kết, nơi bằng đợi em”
Lời ca cổ đẫm tình, để ngỏ
Bến hoàng hôn, ráng đỏ ngậm ngùi
Góc sông lạnh chiều trong, lộng gió
Để người đi, lặng lẽ ngược xuôi
*
Cứ thắc thỏm, là ai có đợi
Năm tháng nào, chống chếnh chơi vơi
Tiếng hát, như một lời nhắn gửi
Nặng trĩu lòng đâu đó buông lơi ...
*
Lời ca cổ, nỗi niềm chan chứa
Chầm chậm trôi, qua mười bến sông
Trong suốt, những tháng năm lần lựa
Sóng gió đời, nênh nổi long đong
*
Có thể có, những điều khập khiễng
Bên bến đời, lấp lửng so đo
Đôi mắt khép hờ, thôi lúng liếng
Chợt quay ngang, đã trễ chuyến đò
*
Lời ca cổ, đẫm tình hoang dại
Lắng sâu trong từng tiếng thở dài
Nhịp thời gian vô tình vướng lại
Nuối tiếc chiều, lần lữa một mai ...
Lê Thanh Hùng
Vẫn biết là anh vụng dại
Vẫn biết, gặp nhau cũng có chuyện buồn
Sao mình lại hẹn hò làm chi nữa
Một lời hẹn, bốn mươi năm lần lựa
Để lòng vòng, nghe chống chếnh rập khuôn?
*
Một câu hỏi ngày xưa, nặng trĩu lòng ...
Trăm lối mộng vẫn là anh vụng dại
Rượu đã mềm môi, đắng lòng vương vãi
Ngang dọc cuộc đời, số phận long đong
*
Em vẫn trẻ trung, cong cớn nhặt thưa
Không nói hết những điều em muốn
Cứ day trở khẽ khàng trong giấc muộn
Mây cuối trời, như mây của ngày xưa ...
*
Trưa Võ Xu (*), trời đổ nắng ong ong
Xao xác tiếng gà giữa lòng phố hẹp
Anh thấy lạnh một bờ môi khép nép
Ở một nơi nào đầu biển cuối sông
*
Anh vẫn là người không biết nói năng
Khắc khoải nhớ, ký ức mờ gượng ép
Như đã chần chừ trước khung cửa hẹp
Để tiếng mùa đi trong suốt, nhùng nhằng ...
Lê Thanh Hùng
________
(*) Thị trấn huyện Đức Linh, Bình Thuận
Đêm hội diễn
Gượng đêm, với nhịp lời ca
Trầm sâu, thắc thỏm xót xa dỡ chừng
Nghiêng đầu, em chợt quay lưng
Đánh rơi ánh mắt, sáng bừng bóng đêm
Lê Thanh Hùng
Bắc Bình, Bình Thuận
No comments:
Post a Comment