NGÀY CUỐI THU
Mừng một ngày
thấy đất trời đẹp quá
Có phải mốt mai
gặt những mùa vàng
Cuối thu chưa
mà hiên nhà đầy gió
Lòng mơ gì
giữa một sắc xanh trong
Những đớn đau
và cả những muộn phiền
Phải xếp lại thôi
vào ngăn kéo cũ
Cần phải sống còn
giữa cơn sóng dữ
Và phải quên đi
bao nỗi niềm riêng
Những đời lành
sao cứ mãi gian nan
Cây quả ngọt
vẫn cho hoài trái đắng
(Ai cũng bảo
Trời xanh kia có mắt
Còn có một người
cả quyết không tin)
Cố gọi người
cũng chẳng thấy người đâu
Bức tường câm
chỉ tiếng mình dội lại
Rồi buồn
những điều không ai buồn cả
Và cứ đau những thứ
chẳng ai đau...
Nguyễn Văn Gia
No comments:
Post a Comment