(Trích)
Con sông nào
Tháng ngày xuôi dòng chảy
Chở bao nỗi đời đau
Âm thầm trôi đi mãi,
Từ vạn cổ xưa sau.
Con thuyền nào
Ngàn phương về bến đổ
Ngừng nhịp sóng thời gian
Vầng trăng tròn gương cổ
Mưa gió tạnh tràng giang.
Lênh đênh
Lênh đênh thuyền một chiếc
Sông dài, bể rộng thênh
Giữa sắc màu sinh-diệt
Từng ý niệm lênh đênh.
Rẻ sóng
Con thuyền rẻ sóng nước
Dòng trôi xanh tự tình
Mái chèo khua nhịp nước
Bỏ sau mùa tử-sinh.
Hướng phương
Đường mây xuôi dòng sông lạ
Hỏi chi nhánh cỏ, cành lau
Giọt lệ từ khi hoá đá,
Người về từ cõi chiêm bao.
Bến xưa
Bến xưa, thuyền đổ bến
Chèo xưa, gát mái chèo
Bóng chim cùng bóng nước
Nơi nào không trăng theo !
Bến đổ
Bình yên sau cơn sóng gió
Thuyền về với ánh trăng khuya
Mái chèo thôi chao nhịp nước,
Trong ngần nỗi nọ, niềm kia.
Trong hồ
Con cá quẩy đuôi hớp nước
Nước tung trắng bọt theo dòng
Vẫn ta giữa đời đếm bước
Vẫn ta giữa đời đục trong.
Vũng nước
Gió ru mây ngàn soi bóng
Râm râm giọt nắng giao mùa
Thanh âm rơi vào tĩnh lặng
Chim về tắm mát ban trưa.
Nghiêng
Quán chiều nghiêng sóng bụi
Sông chiều nghiêng khói sương
Đò chiều nghiêng mây nổi
Ta chiều nghiêng vô thường.
Như dòng trôi
Đi như dòng trôi mây nước
Bình yên như cỏ, như hoa
Bỏ sau những gì mộng ước
Thênh thang đời vẫn muôn nhà.
Cái bóng
Bóng mây cùng bóng nước
Bóng ảo khói sương mù
Bóng vô thường thoáng trước
Bóng ta, người
Thực-hư.
Vẫn còn
Ai theo lời mây nước
Từ buổi hồng sơ nguyên
Nước mây trôi chảy miết
Còn lại cõi bình yên.
Cõi thực nào
Không là vầng trăng diệu pháp
Tìm chi vết nhạn qua sông
Ngàn năm tỉnh lòng hạt bụi
Cành sương chợt nắng mai hồng.
MẶC PHƯƠNG
TỬ
No comments:
Post a Comment