Em về quê đón tết
Gốc mai già định vị mặt trời đi
Lấp loá nắng đang trở chiều sáng tối
Khoảng sân trống, sao dường như chật chội
Khi em về, sắp xếp lại chi li
Mướt mát chiều trong không gian rung ngân
Em tất bật đang luôn tay dọn dẹp
Thấy tấm ảnh cũ trên căn gác xép
Ảnh ố vàng, sao chao chác bâng khuâng
Tấm ảnh của một mùa xuân rất xa
Cây mai trước ngõ, mới trồng bé xíu
Em bên cạnh, chiếc áo dài ngượng nghịu
Nét hoa duyên còn bẽn lẽn điệu đà
Góc mai tơ non nay cũng đã già
Em trở lại, theo mùa xuân trở lại
Vương vất đâu đây, một thời con gái
Mẹ mĩm cười nhìn nắng đổ lần qua
Lấy chồng xa, mỗi năm về thăm quê
Gíúp mẹ dọn nhà, lòng như đang tết
Chợt bóng nắng ngoài sân rơi nghiêng lệch
Bối rối chiều trong, trói buột lối về…
Xuân hiểu
Áo mới, chiều em giặt
Mùa xuân tới bến sông
Hoa đôi bờ khoe sắc
Xuân đến sớm ngoài đồng
*
Nắng chiều tinh nghịch thế
Rọi suốt cõi lòng em
Bí mật nào, sao để
Gió bay, rớt bên thềm
*
Loang tan niềm hy vọng
Lời hứa của mùa xuân
Có điều gì lắng đọng
Ngập ngừng, trong bước chân ?
*
Bến sông, người tấp nập
Mà em trống vắng nhìn
Dòng trôi như khỏa lấp
Duềnh ngang chiều hoang tin
*
Quẩn trong cơn gió bấc
Vô tư thổi qua làng
Áo em bay tất bật
E ấp mùa xuân sang …
Biết là gió sẽ thổi về phía biển
Mùa chướng về, cuốn lả ngọn bần gie
Con sóng từ cửa sông lăn tăn nghịch lèn ẩn hiện
Lời nhắn gửi phập phồng, biết ai còn có lắng nghe
Vạt mây xám trôi qua, sao nỗi buồn ở lại
Có gì ngân trong tiếng vọng phía bờ kè…
Thảng thốt rơi dưới vòm lá xanh
Một tiếng chim lẻ bạn
Đong đưa, vọng tiếng khẽ khàng
Trong vạt nắng vàng, xiên đổ mong manh
Đôi mắt biếc, em ngước nhìn chểnh mảng
Một mùa yêu, nghiêng nỗi nhớ dịu dàng
Lê Thanh Hùng
Bắc Bình, Bình Thuận
No comments:
Post a Comment