Ta thẳng bước tới ngày mai
Các giá trị xưa cũ đang từng ngày thay đổi
Thời đại mới, đang xây dựng lại niềm tin xã hội
Nghe như còn chênh vênh giữa “đích” và “đường”
Thôi thì trẻ con lớn lên từ trầy xước của những vết thương
Sự việc khởi đầu, suy nghĩ về cách kết thúc
Đường trăm ngã, biết ngã nào ngõ cụt
Quy luật của cuộc đời, sẽ lý giải tại sao ta chọn lối này
Nhận thức là một quá trình, đâu phải chuyện rủi may
Khát khao một lẽ công bằng, thì thời nào cũng có
Thế sự trần tình tương lai còn để ngỏ
Lối mở đường mòn gì, cũng đều bước đến ngày mai
Một niềm tin sắt son, sao lại để cho người quyết định
cho ta chuyện gì đúng, sai
Bao nhiêu kẻ rỗi hơi ngồi loay hoay đàm tiếu
Mặc kệ ai có hiểu hay không có hiểu
“Từ vô tư đến vô tâm rất gần, từ vô tình đến vô cảm không xa”
Bàng bạc cuộc đời lốm đốm lốm đa
Có ta hay không có ta, cuộc sống này vẫn xanh tươi tiếp diễn
Theo quy luật muôn đời, từng ngày ẩn hiện
Bằng sức của mình ta thực hiện niềm tin
Thế giới bao la, bát ngát một tầm nhìn
Đâu đó còn có người bàng quan tránh trớ
Rồi lộn ngược lại xum xoe bợ đỡ
Không phải hận thù mà bằng thái độ dửng dưng
Cần lắm, mỗi chúng ta hành động thẳng thừng…
Em về thăm quê
Em về xóm nhỏ ven chân bãi
Gió lộng mù khơi, rộn tiếng chim
Con sóng lửng, ngập ngừng ái ngại
Mỏi mắt, người đi cứ mãi tìm
*
Mây dằn hắt chân trời năm cũ
Sóng yêu thương, vun vỡ dại khờ
Bầy Mòng biển đương mùa quần tụ
Gọi bạn tình chao chác giấc mơ
*
Em bước vội qua triền cát trắng
Nắng lung linh theo gió mơn man
Chợt òa vỡ không gian tĩnh lặng
Tiếng gà trưa, lan tỏa đầu làng
*
Đây quê mẹ, những ngày thơ dại
Tiếng sóng xa vọng đổ âm âm
Năm tháng đã bạc màu con gái
Hoen mờ rồi, dĩ vãng xa xăm
*
Lơ đãng, hàng dừa bên bãi vắng
Ngóng trông gì phía biển khơi xa
Bao nhiêu năm dòng đời trĩu nặng
Vẫn còn đây, hình bóng quê nhà …
Em, người đàn bà nồng nàn trong cõi nhớ
Để bây giờ
Gặp lại nhau, nghe vun vỡ thinh không
Đắm say ở đâu? Sao trầy xước cõi lòng
Trong thẳm sâu, hình như có một nỗi buồn loang vỡ
Khi kể chuyện chồng con, anh mong em hạnh phúc ấm nồng
Em gánh ước mơ rong ruổi cả chiều
Lượm ve chai bên ngoài khu dã ngoại
Nghe tươi trẻ những tiếng cười, giọng nói
Gió lộng tứ bề, đương khát một mùa yêu
Chợt lấp lững, mơ hồ như tiếng gọi
Trong xốn xang, rộn cả lung chiều…
Lê Thanh Hùng
Bắc Bình, Bình Thuận
thanhhungmtbb@yahoo.com.vn
No comments:
Post a Comment