Tác giả Nguyễn Nguyên An |
Gia tài để lại cho cháu chắt tôi
Nguyễn Nguyên An
Tấm khăn này tôi nhặt ở rác tháp tàng kinh Phật. Vợ tôi về may tay, sau đó thêu OM A HUM PAD ME SIT ĐI HUM và mạng lại nhiều mảnh cho tôi tọa thiền. Khi tôi chết thờ trên bàn thờ, cháu, chắc nào có duyên lành được phép thỉnh xuống để tọa thiền. Tôi nghĩ ba trăm năm sau có người dùng đến. Tôi chết mong các con vâng lời tôi không nhận tiền phúng điếu, chỉ nhận nén hương tiễn biệt.
Sống tốt xấu khi chết sẽ biết. Tôi có gặp một người giàu có nhà cao cửa rộng, nhưng trước khi chết phải nằm dưới đất tầng trệt cho ngưởi ở đấm vào chân tay bị ung thư xương. Rồi em chết đau như chó le lưỡi, như dao đâm từng lát trong gan, tôi nghĩ đó là tùng xẻo, rồi ông bạn tôi ở truồng bò trong phòng, con trai cho người ở chăm, người ta cho ăn cơm và tắm phải đứng ngoài xịt nước cho trôi phân… Ông ấy từng khuyên tôi ăn một lần 13 cái trứng gà trước đây tôi đau đầu đều đều, gan nhiễm mở… đến khi ăn chay tu tập bệnh bay mất. Giờ tôi ốm nhưng khí lực tôi, tôi biết, tôi nghe rõ nó khỏe như thế nào. Sau thời thiền tôi nghe mát toàn thân cho dù ngoài trời 40 độ, trước kia chỉ nằm bên cửa sổ thoáng gió một chút, mai cảm, bây giờ có thể nằm ngoài trời cả đêm mai không bị gì. Từ lâu không thấy cảm mạo, đau bụng, đau dầu… là gì. Bởi vậy chỉ còn một hơi thở tôi cũng tu, tu chết cho nhẹ nhàng. GIA TÀI TÔI ĐẺ LẠI CÓ CHỪNG ẤY!
Tịnh cốc Tây An, 260521
NNA
Qua sông
Nguyễn Nguyên An
Có một người muốn qua sông để đoàn tụ với gia đình nhưng thấy dòng nước sợ quá ngồi lỳ bên này khóc. Người trong làng nghe người ấy khóc ban đầu cũng thương, Đến hỏi han đôi điều, sau thấy người ấy cứ ngồi khóc dai, ai cũng ghét, đến nổi họ tìm đường khác dài hơn để đi tránh người đó. Tai khỏi nghe người đó khóc van xin. Có một ông già đến hỏi:
-Sao con lại khóc hoài, không đứng lên đi làm bè để qua sông, thương con cái một chút cực nhọc con không làm được?
Người kia trả lời:
-Con không biết làm bè.
-Không biết phải học.
-Tuổi này sao con học được.
-Tuổi nào cũng cần nổ lực. Con nổ lực ngồi than khóc có ai làm bè cho con.
-Tại con mập quá, làm gì một chút cũng ưa ngồi, ưa ngủ.
-Con nên nhớ, người mập là phải nuôi thêm mấy nhỏ đứa mở thừa lười biếng. Con làm không đủ ăn, tiền đâu con lo cho thêm mấy đúa nhỏ.
-Con cầu xin.
-Cầu và xin là tính cách của kẻ ăn mày.
-Con theo đạo lên đồng bóng bói toán mà.
-Con có biết nói dối không mà theo đạo này. Người nào theo đạo này cũng phải nói dối giỏi người ta mới cho tiền. Con ạ, theo đạo gì có lợi cho mình, cho gia đình cho xã hội thì theo. Thôi đứng dậy đi lên bè mà qua sông.
Tịnh cốc Tây An, 250621
NNA
No comments:
Post a Comment