Tác giả Lê Thanh Hùng |
Chùm thơ Lê Thanh Hùng
Vấn vương gì ảo vọng
Mắt môi nào cười nói không thôi
Trong nắng thu vàng rơi, gọi gió
Vẫn trinh nguyên, lời yêu để ngỏ
Rối lòng ai, đổ nhịp liên hồi
*
Vẫn sắc màu của một ngày xưa
Cuốn quýt, ngập ngừng trong mắt
biếc
Như năm tháng chưa hề cách biệt
Mặc thời gian gõ nhịp, đẩy đưa ...
*
Vẫn ngượng ngùng quẩn bước ... chần
chừ
Tóc mai rối, xòa không kịp vén
Dẫu đã biết, đời không trọn vẹn
Gió cứ miệt mài, ru vô tư
*
Chểnh mảng tiếng cười rơi ngập
ngừng
Bước sánh bước, đường quanh lối hẹp
Điều gì đó như là gượng ép
Để chiều rơi thảng thốt, bỗng dưng
...
*
Bên nhau cùng đứng lại, nhường
đường
Không ai muốn là người khác trước
Ơi ảo vọng vô tình có được
Một sợi tình, như khói, như sương ...
Lê Thanh Hùng
Chiều rơi trên tin nhắn
Một lời hẹn, nhập nhòe trên tin
nhắn
Viết tắt, xuống hàng, nửa Việt, nửa
Anh
Lấp lững, dịu dàng, bâng quơ dấm
dẵng
Điện thoại chập chờn, rớt đoạn đành
hanh
*
Anh lưỡng lự, cứ mập mờ đoán định
Biết điều gì, em nhắn gửi, trong
thơ ?
Không lẽ, hay là, vội vàng luýnh
quýnh
Nắng nhạt, chiều phai xuống tự bao
giờ ...
*
Anh vội vã về nơi mình đã hẹn
Mây mùa thu, phủ xám cả chân trời
Kìa đứng đợi, em mĩm cười lỏn lẽn
Em chỉ đùa thôi, tin nhắn, trời ơi
!
*
Không biết mừng vui hay là giận dỗi
Cứ xốn xang, buông thả bóng nắng tà
Không hiểu sao, lại tự mình xin lỗi
Thật vô duyên, ẩn ức rớt lần qua
...
VIII/16
Lê Thanh Hùng
Ngôi sao bên rừng
Lóng lánh tinh khôi
Ngôi sao chiều
Tiếng rừng khua
Lèn trong nỗi nhớ
Rơi đâu mất
Điều gì
Dang dỡ
Một vụng tình
Gãy đổ
Quạnh hiu ...
Lê Thanh Hùng
Bắc Bình, Bình Thuận
No comments:
Post a Comment