Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Monday, April 3, 2017

CHÙM THƠ HUY UYÊN





Lại 42 năm thầm hỏi

Đem bỏ tim người về lối cúc xưa
Bổng bàng hoàng quay lại
Ngẩn ngơ làm đám tang
Một thời ma quỉ.

Hoang mê nhuộm đen bóng tối
Đành đoạn sao đày đọa phận người
Đứng trên dây đu vỗ tay
Trăm năm đợi bóng quay về.

Suốt ngày hối hả
Từ ngày hai ta gặp nhau.

Rồi đời cũng tàn phai
Màu đời,màu môi yêu người một thuở
Đêm lạnh lùng chột thui
Bên ngoài mưa mang nỗi nhớ.

Không gian thu lặng thinh
Đóng kín bến bờ hạnh-phúc
Xác người nằm chết bên đường
Lưỡi hái vội vàng móc kéo.

Hóa thân thạch-sùng tiếc nhớ 
Mênh mang cuộc tình buồn
Hạnh-phúc chết trôi
Chảy dòng khôn xiết.

Nước mắt chạy quanh
Khép chặt mộng đời
Đi qua thời hai mươi tuổi
Đã cầm súng như cầm giấc ngũ
Đã đạp đầu thù lòng nghẹn uất
Đêm quá dài ngày vội qua mau.

Bốn-mươi-hai-năm thầm hỏi
Dỗ dành mối tình trẻ dại
(Tình em say như mây ngủ lưng đèo)
Tôi dang tay nằm chết
Không hề nhắm mắt.

2-
Quảng-Trị giờ này đã vào mưa

Vàng theo mùa chiếc lá thu phong
Tôi tương tư màu hoa buổi trước
Bâng khuâng theo ngàn tiếc nhớ
Để hai ta chia biệt đến giờ.

Em có buồn theo mây Pennsyl.
Có chuyển về tôi cuộc tình ngày đó
Tôi ngẩn ngơ từng chân em bước
Nghẹn lòng đau dấu tận tim mình.

Hai ta bên trời đứng lặng im
Hoài niệm chôn sâu ký ức
Chiêm bao có bao giờ là thực
Vương vấn chi nhau ảo tưởng xa xưa.

Ngày đó hai ta buồn tiễn đưa
Sân ga vắng bóng ai từ biệt
Thời điệp-vàng rụng rơi vội vã
Chiều nghiêng đưa từng giọt lệ buồn.

Vết thương người ai vội đem chôn 
Tháng tư mỏi mòn chân bước
Chỉ còn lại tôi với trời buồn
Đem treo ngang mặt trời buổi trước.

Tương-tư đêm ngày xuôi ngược
Đau đớn dài xót cuộc tình-nhân 
Kể từ tháng tư tôi mất em luôn
Hơn nữa đời quắt quay tìm dĩ-vãng.

Hơn bốn mươi năm sông dài biển rộng
Khi quay về đám táng cuộc trăm năm
Giữa chợ chiều một hình một bóng
Quay lưng đi quên hết dặm bụi trần.

Đã chết lúc ra đi ơi Quảng-Trị
Đường xưa thôi chết mộng tuổi xuân thì


Quảng-Trị, em về cho kịp giêng hai

Em thả tóc bay bên sông 
Đứng bạc lòng theo từng cơn gió
Chuyến đò xưa giờ đã ngủ quên
Giêng hai về em còn cầm giữ.

Quảng-Trị và những chiều tháng chạp
Mắt ai chiều buốt lạnh đìu hiu
Gởi theo hàng cây đường tiếc nhớ
Bước chân xưa quạnh quẽ cuối ngày.

Gởi lại tim cho em, sân ga
Câu hẹn hò thôi vĩnh-biệt
Mùa xuân đi mãi không về
Mấy mươi năm xa hoài nỗi nhớ.

Em thơ ngây mang trái tim của Chúa
Bảng lảng hồn rụng đổ hồi chuông
Để tôi đớn đau quê nhà từ đó
Vết thương xưa chưa khép hết lời nguyền.

Tôi dấu tình tôi kiếp lưu-đày
Lênh đênh con thuyền bão tố
Thương em nơi xứ lạ buồn vui
Trời lạnh, phong vàng thay lá.

Gọi người về hạ xuân em cầm giữ
Trong mắt còn dấu lệ trăm năm
Tôi gởi người mối tình xưa cũ
Giữ trong tôi một ký-ức buồn .


Cuối năm về chợ Bến Đá 

Cuối năm chợ quê quạnh hiu
Bến sông trơ vơ đám cỏ
Lung linh giọt nắng phai chiều
Con đường mọc dài nỗi nhớ.

Những mái nhà xanh-rêu-phủ
Xám lạnh giăng mắc sương mây
Người đi,người đi ừ nhỉ
Để gió buồn ngang trên cây.

Hiên nhà nở chùm vạn thọ
Mùa xuân tết quay trở về
Vườn nhà tháng giêng xanh lá
Áo xưa ai chiều đem phơi.

Ngỡ ngày thoáng qua quá vội
Chén rượu trên bàn còn đầy
Sao người đi mà không nói
Cuối năm ở lại mình tôi.

Liêu xiêu dăm ba hàng quán
Chợ quê dài thêm tháng năm
Cuối làng bước chân gánh nặng
Bóng nhỏ cô-đơn chặng đường.

Muộn rồi ai đứng chờ xuân
Ai trông người ngoài lộ vắng
Xa xôi hơi thở ngập ngừng
Người rồi chắc giờ quên hẳn.

Chuông chùa canh khuya gióng đổ
Khuất mờ ruộng mía nương dâu
Chừng như xuân qua đầu ngõ
Khói loang câu hát mong chờ.

Em còn sợi chỉ mong manh
Người đi bỏ quên áo mới
Tôi treo tình tôi trên cành
Bến  Đá cả đời mong đợi.
(Chợ quê rớt bóng chiều sông)


Ngày qua Lao-Bảo

Mưa dầm đi qua cuối ngày
Bên đường đâu đây sót lại
Mộ người quạnh-hiu sớm mai.

Lao-Bảo mùa này gió Lào
Chuyến xe luồn qua cửa khẩu
Sáng chiều tiếng gọi lao xao
Một mình qua Viêng, Pakse'.

Em sang sông về bến cũ
Cuối năm đường 9 ngày xưa
Tình ở lại chiều Quảng-Trị
Gió quất lạnh căm mặt hồ.

Bao lần lên chợ chờ em
Xe qua sao không dừng lại
Tôi lặng bóng ở bên đường
Trái tim đêm chao nỗi nhớ.

Tháng ngày đi qua Lao-Bảo
Áo ai bỏ lại bên cầu
Khe-Sanh chín vàng đời nhớ
Nơi xa ơi em có nghe.

Ừ thôi tôi ở Làng Vây
Mộ cũ người xưa còn đó
Sương gió níu người ở lại
Mộ người xanh cỏ hôm nay.

Đường chín em về với tôi
Mùa xuân bây giờ hoa nở
Gởi hôn môi cùng với gió
E ấp trao tim một người ./.

                    Huy Uyên
                       (2017)

No comments: