Tác giả Lưu Lãng Khách
NHỚ TRỜI VĂN LANG
Nay về qua ngã ba sông
Thấy trời Nghĩa Lĩnh chim Hồng
Lạc bay
Bao huyền tích buổi nguyên
khai
Rưng rưng nguồn cội lòng ai
bồi hồi
Ngã ba sóng lặng in trời
Rót tràn núi Cả một lời thắm
xanh
Hành hương muôn mắt long
lanh
Muôn chân hồ hởi muôn lành
nguyện xin
Cúi đầu trước Tổ anh linh
Nghe hồn phế tích ẩn mình
reo ca
Sơn thủy thiên địa giao hòa
Khí thiêng nghi ngút một tòa
Phong Châu
Dựng nước giữ nước vươn cao
Cánh hồng xưa chắp ngàn sau
tung trời
Giống nòi chim Lạc sinh sôi
Khắp ngàn phương vẫn nhớ trời
Văn Lang
Thậm Thình kẻ Đọi như vang
Tiếng em giã gạo tiếng chàng
luyện quân
Dị thường xanh quá đầu xuân
Một trời Cổ Tích mấy vừng
tâm linh
Đồng bào huyết nhục thâm
tình
Cùng dòng máu Lạc trong mình
bạn ơi!
Mồng mười từ trong sương mơi
Lạc Hồng bay lượn khắp trời
Phong Châu
Hỡi Tổ quốc hỡi đồng bào!
Nhớ nguồn còn lễ hội nào lớn
hơn
Ra về khuất đỉnh Hy Sơn
Uống luồng sinh khí hồn còn
thăng hoa…
Lễ hội đền Hùng 2015
NAY CON KHÔNG VỀ
Nay con không về thăm Đền Hùng
Đốt nén tâm hương tưởng tổ tiên nguồn cội
Ngày trôi chậm qua mắt buồn vời vợi
Làng cổ tích ơi! Tổ tộc của con!
Nay con không về lên núi chon von
Thăm mái đao cong gầy hao vạt nắng
Viếng hồn nước nơi Kính Thiên Lĩnh Điện
Thăm lăng rồng tứ hướng cưỡi mây bay
Nay con không về để mắt cay cay
Khi bao gót hành hương se mòn đá hải lựu
Khi bóng cũ đã cập bờ vĩnh cửu
Để đền Trung ngơ ngẩn khói lam chiều
Nay con không về miền đất Tổ thương yêu
Sen đền Giếng có tươi ngày hội mới
Tiên Dung Ngọc Hoa chắc hồn vui phơi phới
Khi con cháu ngàn phương lũ lượt kéo nhau về…
Con không về thăm mẹ Âu Cơ
Núi châu sông tụ khói hương mờ
Mắt rồng lóng lánh niềm hỉ lạc
Xuân này sơn thủy có nên thơ
Lưỡng long chầu nguyệt buồn không nói
Núi Cả chiều xuân chắc bâng khuâng
Uống nước nhớ nguồn, dù con chưa trở lại
Xin cấy vào lòng người hoa sứ trắng tri ân…
Ngày giỗ Tổ 2014
VỀ THĂM KINH ĐÔ VĂN LANG
Về
thăm kinh đô Văn Lang
Hồn
hoang lạc dấu chân ngàn vạn xưa
Tìm
đâu trong nắng trong mưa
Đất
trời làng Cả như vừa chịu tang
Ôi Phong Châu! Ôi Văn Lang !
Kinh đô phồn thịnh chỉ còn thế thôi
Nước non buồi ấy đâu rồi
Để lòng trống lạnh một trời Phong Châu
Cung vàng điện ngọc chìm sâu
Lang Liêu ngài ngự nơi đâu chốn này
Nhìn về Nghĩa Lĩnh cay cay
Ba Vì Tam Đảo sương mây tiếc cùng
Quê hương đất Tổ vua Hùng
Chiều xuân sao bỗng lạnh lùng bước chân
Khói mù nước thải phân vân
Cố đô bặc bóng tiền nhân giữa lòng
Thăm thành phố ngã ba sông
Hướng về nguồn cội mấy dòng xốn xang.
Việt Trì đầu xuân 2002
NAY EM KHÔNG VỀ
Nay không em về qua cổng đền
xưa
Thấy mái đao cong cười đau
bóng núi
Nghe cột đá thề nói lời huyền
thoại
Làng Cổ Tích ơi! Còn nhớ
chăng người
Nay không em về thăm lại đền
xưa
Chẳng phải tháng ba mồng mười
trẩy hội
Anh xuống đền Trung một mình
một lối
Chiều Hy Cương đền Giếng mơ
màng
Nay không em về Nghĩa Lĩnh
buồn tênh
Nao gió sông Lô than trầm Bạch
Hạc
Tam Đảo bâng khuâng Ba Vì
ngơ ngác
Sóng nào dâng lạnh buốt tâm
hồn
Nay không em về Đền như vắng
khói
Đôi khóm mây hoang đưa chiều
vào tối
Ngỡ bóng Lang Liêu đang ngồi
tư lự
Đền Hùng ơi! Giỗ nước con về.
Hy Cương cuối giêng 2002.
Lưu Lãng Khách
No comments:
Post a Comment