NHỜ...
Nhờ
gió có về qua nơi ấy
Cho ta gởi
gấm chút hương xưa
Mùi thơm
hoa bưởi trong làn tóc
Vẫn giữ cho nhau tự bấy giờ
Nhờ
mây tạo dáng suối tuôn dài
Ta gởi
cho chàng món tóc mai
Êm ái xoã mềm
trên áo lụa
Đôi tà mỏng
mảnh gió bay bay..
.
Nhờ
cánh hoa vàng gọi bướm sang
Mở mùa
vũ hội ở nơi chàng
Cho lòng trở
lại mùa xuân ấy
Đỏ mặt, lần đầu
ta điểm trang
Nhờ vầng trăng ngọc sáng lung linh
Thoảng
ngát hương thơm đoá bạch quỳnh
Trở lại đêm xưa đầy
diễm ảo
Ta dâng chàng trọn
tấm băng trinh
Nhờ
cánh buồm trôi ra biển khơi
Đưa ta
xa tít tận chân trời
Đến nơi biển đảo
ngày xưa ấy
Ta với
chàng sánh bước chung đôi
Nhờ ngọn gió xa tận cuối trời
Đưa ta
- hạt bụi - vượt trùng khơi
Ta đi, đi mãi rồi
đi mãi
Và sẽ
gặp chàng ở một nơi...
Phương
Hà
Bài hoạ
BẾN HẸN CUỐI CÙNG...
Một sáng về ngang qua phố ấy
Cho lòng nhớ lại mối tình xưa
Bàn tay ta vẫn nồng hơi
ấm
Tưởng
như em nắm tự bao giờ
Em đến thăm ta áo lụa dài
Môi cười rạng rỡ nắng ban mai
Nghiêng nghiêng tóc thả đùa theo gió
Khiến bướm say tình chẳng muốn bay
Ô kìa! có chút gió đưa sang
Để
tím môi ai, lạnh má "chàng"
Trao nụ hôn đầu tha thiết qúa
Đường về cúc nở
khắp thôn trang
Mượn
khung vẽ nhỏ trút tâm linh
Tô điểm màu tươi
đóa dạ quỳnh
Trải chiếu bên hồ chờ gót ngọc
Em cài hoa trắng thật đoan trinh
Ta mơ
là chiếc bách ngoài khơi
Để được đưa em tận cuối trời
Một mai... vũ trụ tan thành khói...
Chỉ có chúng mình không lẻ đôi
Còn lại mình ta giữa góc trời
Bập bùng đóm lửa
tít mù khơi
Em ơi...
ta biết ngàn năm nữa...
Bến hẹn cuối cùng... chẳng đến nơi
!!!
Thy
Lệ Trang
No comments:
Post a Comment