Đừng
Đừng giương cung ngắm vào anh!
Mắt ngời buông phá... lũy thành tim yêu.
Đừng giăng mắc sợi tơ chiều,
Người ơi tình đã rối nhiều tương tư
2010
.
Gõ Bước Chân Khuya
Tặng TM
Bàn chân thoăn thoắt thoi đưa
Đan cùng nguyện ước cho vừa đời
nhau
Bóng chiều mưa đổ chân cầu
Đường trơn quá vội... trượt mầu thời
gian
Chiều theo cánh gió lên ngàn
Đường khuya hòa nhịp điệu đàn yêu thương
Bước dài xa ngắn - dặm trường
Về - qua đêm lặng... Mù sương tan
rồi
Thề!
Tặng TM
Lời thề tra mắc nợ ai
Trời cao, đất rộng, sông dài chứng
tri
Ngỡ là gió đâu nghĩa gì?
Mà ngàn năm nữa mãi ghi giữa đời
Rằng xưa ta đã bội lời
Ngày nay nguyện giữ đổi đời kiếp
mai
PPH
(QN)
5/ 2015
Bức Thư Tình Không Gửi
Dành
tặng NTB-TM Thúy ngày xưa.
Huế ngày... tháng... năm...
Viết cho em bức thư
đầu tình chưa dám gửi với mầu mực xanh vụng trên trang giấy trắng tuổi học trò
sẽ mãi mãi còn đây một thời tôi tập tểnh yêu và một đời ta luôn ghi khắc.
Là thổn thức không
đợi chờ chỉ ước mơ rồi không hi vọng! Cái nhìn đã xa rời ánh mắt thuở hồn
nhiên- vô tư vẫn mãi trong trên từng trang vở cùng những khát khao đời người
luôn chắp cánh bay.
Nỗi buồn cứ đi qua
như từng chiều giờ tan lớp, đêm nhớ ngày buông gịọt đàn rụng rơi như những hạt
mưa thấm sâu vào lòng đất ngủ yên để sớm mai gọi nắng tươi hồng.
Phảng phất thoáng
hương nồng để rồi loãng trên môi má. Em bước thật nhanh ôm nghiêng tập vở buông
vạt áo dài mặc tung- hàng me lá rơi theo gió hút về nơi xa.
... Bài tập hôm sau
là lá thư tình tôi không gửi là kỉ niệm tình yêu buổi đầu đời tôi đã trót trao.
Bức thư mãi hoài
niêm phong- kín một trời tắn tươi nụ cười em rạng rỡ.
Phạm Phan Hoà
QN- 6/8/1015.
No comments:
Post a Comment