YÊU MUỘN
Chùm thơ Đặng Xuân Xuyến
NÍU XUÂN
Anh bảo thằng này ngớ ngẩn
Chị lườm rõ thật em tôi
Hoa tàn rồi hoa lại nở
Trăng khuyết rồi trăng lại tròn
Chỉ mình em tôi dớ dẩn
Vít mây bẻ gió kết thuyền...
Sớm nay Xuân về qua ngõ
Tay bế tay bồng rất vội...
Cây si già thêm mấy tuổi
Níu xuân đợi đến bao giờ...
Hà Nội, ngày 18 tháng 05 năm 2013
ĐXX
CHỚM GIÀ
Mình già rồi anh nhỉ
Thời gian thế mà nhanh
Mới vài chuyện loanh quanh
Tóc đã pha màu bạc.
Em lặng nhìn nơi khác
Tiếng thở dài nén sâu
Như gom cả trời ngâu
Mưa phủ dầy lấp lối.
Ngập ngừng anh bối rối:
- Nói già nghe sao được
Chỉ là không như trước
Da sạm màu hơn thôi.
Em khẽ mím đôi môi
Mắt thôi nhìn nơi khác
Giọng thoảng nghe khang khác:
- Mình già rồi mà anh...
Hà Nội, ngày 23 tháng 01 năm 2014
ĐXX
HOA NHÀI
- Mến tặng H.H.Ph -
Lần đầu đến thăm tôi
Cô mang theo một đóa hoa nhài
Hoa bình dị
Tôi mỉm cười
Nhìn mây bay
Hờ hững.
Rồi lần sau
Cả những lần sau
Cô không mang thay đổi sắc màu
Vẫn bình dị những đóa nhài nho nhỏ
Và tôi cười
Hờ hững ngó mây trôi.
Rồi một chiều cô không đến thăm
tôi
Một ngày đông hoa nhài không nở
Tôi ngơ ngẩn bên thiếp hồng để ngỏ
Ngó mây trời tôi đếm bâng quơ
Tôi trách cô vội bước sang đò
Không thương nhớ những cánh nhài
nho nhỏ
Thấm trong tôi hương nhài nỗi nhớ
Tôi trách mình hờ hững ngó mây
trôi.
Đại học Văn Hóa Hà Nội 1990
ĐXX
EM
Ta gạ em cạn chén
Thế là em cạn ta
Nửa đời ta trễ hẹn
Em nồng nàn đốt ta.
Run rẩy, em ghì ta
Quấn vào ta hoang dại
Thẫn người, ta ngây dại
Uống em từng giọt say.
Trời đất như cuồng say
Ngả nghiêng theo nhịp phách
Nửa đời trai trinh bạch
Em nhuộm ta ngả màu.
Hà Nội, đêm 21 tháng 01 năm 2015
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
No comments:
Post a Comment