Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Friday, August 17, 2012

BÀI PHÁT BIỂU CỦA GS NGÔ KHÔN LIÊU

GS. Ngô Khôn Liêu

BÀI PHÁT BIỂU CỦA GS NGÔ KHÔN LIÊU
NHÂN DỊP VỀ DỰ HỌP MẶT LIÊN TRƯỜNG TRUNG HỌC
ĐÔNG HÀ NGÀY 22 THÁNG 6 NĂM 2012


Kính thưa quý thầy cô cùng các em học sinh thân mến,

Chan chứa hạnh phúc, đầy ắp niềm vui, xúc động khôn cùng, hân hoan tột đỉnh…đó là những gì tôi thực sự cảm nhận được trong cuộc họp mặt cựu học sinh liên trường trung học Đông Hà (Công Lập, Bán Công, Bồ đề, Đắc Lộ) tại thành phố Đông Hà hôm nay…


Đầu tiên tôi xin trân trọng gởi đến quý vị và các em lời chào tốt đẹp nhất.

Giờ đây, tôi thực sự xúc động như chưa bao giờ xúc động trước sự hiện diện đông đủ của quý vị và các em sau 40 năm xa cách, quả tình tôi đã tìm lại được mình sau những năm tháng dài đánh mất.

Tôi đã tham dự nhiều lần trong rất nhiều cuộc họp mặt của cựu học sinh tổ chức tại Huế, Đà Nẳng, Sài Gòn…mà lần này nơi đây, tôi vẫn có cảm tưởng như lần đầu tiên trong đời được tham dự. Bởi nơi đây, có những người đã sống với nhau trong nghĩa tình, biết tôn trọng những tình cảm thầy trò, đồng nghiệp, biết yêu quý những giá trị sống đích thực giữa một tình trạng đau thương của chinh chiến thời bấy giờ. Thật đáng trân trọng và khó có thể trọn đời nhạt phai trong tâm tưởng của mỗi chúng ta.

Kính thưa quý thầy cô cùng các em kinh mến,

“Ra đi là để trở về”. Chúng ta đã trở về đây hôm nay và mai sau, nếu có, như trở về với cội nguồn. Nơi cội nguồn Đông Hà này, khi còn trên bục giảng, các thầy cô đã chuẩn bị cho các em vào đời một cách vững chắc, đã bước đầu ươm mầm, chăm bón kiến thức cơ bản bằng đường lối giáo dục đặt nền tảng chính yếu là Nhân bàn, Khoa học và Dân tộc. Từ chất lượng giáo dục đến phương pháp giảng dạy và đặc biệt là luân lý đạo đức luôn được chú trọng, đế cao như Âu Dương Tu khi dạy học trò đã nhấn mạnh « Giữ gia đạo nghĩa, làm việc trung tín, quý trọng danh tiết ». Với đường lối và định hướng này, học sinh liên trường của chúng ta đã đạt được nhiều kết quả khả quan, xứng đáng với niềm tin của các thầy cô, đáp ứng đúng mức những ước vọng của phụ huynh học sinh trong toàn thị xã…

Nhà văn Biélinsky đã khẳng định « Giáo dục là sự nghiệp vĩ đại, nó quyết định số phận của con người ». Do sự nghiệp giáo dục quan trọng như vậy nên các thầy cô luôn xem công việc dạy dỗ là hơi thở, là lẽ sống của cuộc đời, vì chính nhà trường là cuộc đời mà giảng dạy là hơi thở. Đứng trên bục giảng, các thầy cô đã nói tiếng nói của con tim, đã sống hết mình với thiên chức nhà giáo, với lương tâm, trí tuệ, đam mê và trách nhiệm…

Xin phép thầy cô cho tôi nói với các em vài điều :

Các em quý mến,

Hôm nay, các thầy cô tuổi đã cao, sức đã yếu, không còn đi lại trên bục giảng như ngày nào nên thường tự nhũ thầm là sứ mệnh giáo dục của mình đã phần nào hoàn tất, để rồi tự an ủi bằng một nhận định rằng, hạnh phúc nhất trong nghề nhà giáo là khi các thầy cô đã đóng trọn vai tuồng của mình trên sân kháu bục giảng giữa cuộc đời.

Một số lớn các em ngồi ở đây đã nhận thức được giá trị cao quý của nghề giáo nên đã nối nghiệp các thầy cô. Chúng ta, người trước kẻ sau đều là đồng nghiệp cả. Chúng ta trót sinh ra một kiếp con tằm : khi tằm đã ăn được lá dâu xanh biếc, thì buộc tằm phải nhã ra tơ lòng tinh khiết. Tơ lòng tinh khiết ở đây chính là giá trị nhân văn, là tố chất tư duy, là chuẩn mực đạo đức, là chất xúc tác cần thiết gắn bó các thế hệ trẻ với cuộc đời tương lai.

Cuộc hội ngộ hôm nay cởi mở, chân thành, đầm ấm, yêu thương, không những nhằm mục đích tri ân thầy cô, đoàn kết bằng hữu bốn trường trung học Đông Hà năm xưa mà còn là một cơ hội giáo dục giới trẻ, giáo dục các hế hệ tiếp theo. Bởi lẽ, bất cứ nôi đâu, trên bất cứ cương vị nào, mấy ai không trải qua trường lớp mà có thể thành nhân tài! Thầy vừa nhắc đến cụm từ « Đoàn kết bằng hữu », đúng vậy ! Thật khó mà thực hiện cuộc hội ngộ trong niềm tin yêu và quý trọng nhau như thế này nếu không có sự nổ lực và đồng thuận của tất cả các thành viên trong Ban tổ chức và tất cả các em trong và ngoài nước.

Các thầy cô và các em quý mến,

Khát vọng hòa hợp 50 năm qua giữa các trường trung học trong thị xã Đông Hà xưa kia đã thành hiện thực. Tôi đã ra dạy ở Đông Hà cách đây gần nửa thế kỷ, đã từng mê say : mê đất, mê người, mê nụ cười ngây thơ, trong trắng của các em nữ sinh, mê tố chất thông minh, trung thực của nam sinh, mê cả giọng hát hồn nhiên của một nữ sinh bé bỏng qua bài ca « Hoa trinh nữ » một thời vang bóng, mê những mái trường thân yêu, mê những con đường nho nhỏ, mê cả phố phường chật hẹp của thị xã Đông Hà…

Ôi ấm áp tình thầy trò, nồng thắm nghĩa bạn bè, đồng nghiệp. Hôm nay thực sự  tôi đã tìm thêm được niềm vui và ý sống.

Xin trân trọng tri ân.


                                                                Ngô Khôn Liêu
                                                                    Đà Nẵng

********************

Phạm Hòa Việt gởi tặng.

No comments: