SÁNG
NGHE THU KHẼ
1.
Sáng nay hiu hắt thu phong
Ngồi nghe thu khẽ nỗi lòng thu xưa
Cạnh bên có một tách trà
Mình tôi ngồi uống sao mà không em?
Cô đơn đời chắc đã quen
Sáng nay sao lại ưu phiền mênh mông?
Có ai chia với tôi không?
Sớm thu cô lữ nỗi lòng tha phương
Em ơi tôi nhớ mùi hương
Trầm ngon môi ngải ngoan thương thu nào
Hôm nay không biết tại sao?
Thu phong se lạnh lại trào môi xưa!
Thì ra tôi vẫn mãi chưa
Quên đi kỷ niệm mộng mơ thiếu thời
Làm sao quên được người ơi?
Cái thời huyết phượng chung đôi đường tình
2.
Có ai chia với tôi không?
Sớm thu se lạnh nỗi lòng sương rơi
Bao năm thu vẫn một tôi
Thu phong lạnh lắm sao ngồi chi đây?
Vời chi lá đỏ mắt đầy?
Mở chi ngăn nhớ để bay hương người?
Ngồi đây tôi với riêng tôi
Tách trà. Nỗi nhớ. Một đời buồn tênh!
Dặn lòng đừng nhớ ... hãy quên!
Cách nào quên được thân thương một thời ... ?
Thu về tôi lại một tôi
Nghe hồn lá khẽ ... Một đời tan hoang!
Hồn tôi chùng một cung đàn
Mùa thu cùng với điêu tàn lưu vong!
THU NHỚ CẦN THƠ ĐÊM GIÃ TỪ
1.
Thu về tôi nhớ lắm
Nhớ lắm nhớ một người
Một người của một thời
Một thời xuân mộng đó
Cần Thơ đêm lộng gió
Đèo nhau con đường quen
"Người còn nhớ hay quên"? [*]
Tay ôm đầu nghiêng tựa
Tóc huyền êm nhung lụa
Môi khúc tình thiết tha
- Mai anh rừng núi lạ
Có nhớ phố thân quen?
Người rồi chốn quan san
Mang theo hồn ... bối rối
Nụ hôn ngon góc tối
Run rẩy đôi vai gầy
2.
Tang thương ai có hay!
Bão loạn kiếp đọa đày
Mười năm rồi trở lại
Dã nhân khóc "mây bay"!
Cố nhân tìm đâu thấy
Vẫn phố xưa đường này
Nhưng sao giờ lạ lẫm
Đâu phiến môi đắm say?
3.
Thu về nơi phố lạ
Lá phong lệ đỏ đầy
Quắt quay hồn cô lữ
Nhớ người ... Nhớ lắm thay!
Thu phong lá thở dài
Buồn tôi hay buồn ai?
Một mùa thu lại đến!
Bao năm rồi tình hoài
Thu về nơi đất khách
Tôi nhớ lắm một thời
Tôi nhớ lắm mắt môi
Biết bao giờ thôi đây?
Loạn cuồng đời lá bay!
Người bay tận phương nào?
"Làm sao mà quên được?" [*]
Nụ hôn góc đêm nao
4.
Cố nhân! Tôi nhớ lắm
Đêm Cần Thơ giã từ
- Mai anh miền quan tái
Xa vắng em đợi chờ ...
Bao giờ... biết bao giờ?
Cố nhân ơi nghìn trùng
Mù xa tình sương khói
Tìm đâu? Chỉ huyễn mong!
Tha hương... mòn ... năm tháng
Còn chi? Chỉ hư không!
Quên đi! Lòng hằng nhủ
Nỗi nhớ vẫn y nguyên!
1.
Sáng nay hiu hắt thu phong
Ngồi nghe thu khẽ nỗi lòng thu xưa
Cạnh bên có một tách trà
Mình tôi ngồi uống sao mà không em?
Cô đơn đời chắc đã quen
Sáng nay sao lại ưu phiền mênh mông?
Có ai chia với tôi không?
Sớm thu cô lữ nỗi lòng tha phương
Em ơi tôi nhớ mùi hương
Trầm ngon môi ngải ngoan thương thu nào
Hôm nay không biết tại sao?
Thu phong se lạnh lại trào môi xưa!
Thì ra tôi vẫn mãi chưa
Quên đi kỷ niệm mộng mơ thiếu thời
Làm sao quên được người ơi?
Cái thời huyết phượng chung đôi đường tình
2.
Có ai chia với tôi không?
Sớm thu se lạnh nỗi lòng sương rơi
Bao năm thu vẫn một tôi
Thu phong lạnh lắm sao ngồi chi đây?
Vời chi lá đỏ mắt đầy?
Mở chi ngăn nhớ để bay hương người?
Ngồi đây tôi với riêng tôi
Tách trà. Nỗi nhớ. Một đời buồn tênh!
Dặn lòng đừng nhớ ... hãy quên!
Cách nào quên được thân thương một thời ... ?
Thu về tôi lại một tôi
Nghe hồn lá khẽ ... Một đời tan hoang!
Hồn tôi chùng một cung đàn
Mùa thu cùng với điêu tàn lưu vong!
THU NHỚ CẦN THƠ ĐÊM GIÃ TỪ
1.
Thu về tôi nhớ lắm
Nhớ lắm nhớ một người
Một người của một thời
Một thời xuân mộng đó
Cần Thơ đêm lộng gió
Đèo nhau con đường quen
"Người còn nhớ hay quên"? [*]
Tay ôm đầu nghiêng tựa
Tóc huyền êm nhung lụa
Môi khúc tình thiết tha
- Mai anh rừng núi lạ
Có nhớ phố thân quen?
Người rồi chốn quan san
Mang theo hồn ... bối rối
Nụ hôn ngon góc tối
Run rẩy đôi vai gầy
2.
Tang thương ai có hay!
Bão loạn kiếp đọa đày
Mười năm rồi trở lại
Dã nhân khóc "mây bay"!
Cố nhân tìm đâu thấy
Vẫn phố xưa đường này
Nhưng sao giờ lạ lẫm
Đâu phiến môi đắm say?
3.
Thu về nơi phố lạ
Lá phong lệ đỏ đầy
Quắt quay hồn cô lữ
Nhớ người ... Nhớ lắm thay!
Thu phong lá thở dài
Buồn tôi hay buồn ai?
Một mùa thu lại đến!
Bao năm rồi tình hoài
Thu về nơi đất khách
Tôi nhớ lắm một thời
Tôi nhớ lắm mắt môi
Biết bao giờ thôi đây?
Loạn cuồng đời lá bay!
Người bay tận phương nào?
"Làm sao mà quên được?" [*]
Nụ hôn góc đêm nao
4.
Cố nhân! Tôi nhớ lắm
Đêm Cần Thơ giã từ
- Mai anh miền quan tái
Xa vắng em đợi chờ ...
Bao giờ... biết bao giờ?
Cố nhân ơi nghìn trùng
Mù xa tình sương khói
Tìm đâu? Chỉ huyễn mong!
Tha hương... mòn ... năm tháng
Còn chi? Chỉ hư không!
Quên đi! Lòng hằng nhủ
Nỗi nhớ vẫn y nguyên!
..........
[*] Lời nhạc trong bài Nghìn Năm Vẫn Chưa Quên - Phạm Duy
Nguyên Lạc
No comments:
Post a Comment