Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Thursday, December 25, 2025

XUÂN VỀ TRÊN QUÊ HƯƠNG - Thơ Nguyễn Đại Duẫn

 

Nhà thơ Nguyễn Đại Duẫn

XUÂN VỀ TRÊN QUÊ HƯƠNG

 

Xuân về rực rỡ trời xanh

Tiếng chim ríu rít trên cành rộn vui

Qua rồi bao đỗi ngọt bùi

Quê hương xuân đến nụ cười mênh mang

 

Đường làng rộng mở thênh thang

Tầng cao ngói mới ánh vàng lung linh

Quê hương vui tết thanh bình

Người quê nồng ấm nghĩa tình chợ quê

 

Sáo diều vi vút bờ đê

Tiếng hò vang vọng lời quê bao đời

Sân trường tiếng trẻ reo vui

Ngân vang câu hát đất trời vào xuân

 

Sông quê mãi miết trong ngần

Cho bao đôi đôi lứa tình xuân hẹn về

Hội Lim náo nức say mê

Trao nhau câu hát hẹn thề người ơi

 

Xuân về hoa thắm đất trời

Ném còn, đấu vật… vui chơi hội làng

Quê hương đổi mới khang trang

Người dân hạnh phúc an khang đủ đầy

 

 

 Nguyễn Đại Duẫn

51 Nguyễn Hữu Cảnh, thôn: Hùng Phú,

Xã: Quảng Ninh, tỉnh: Quảng Bình

nguyenduanqh@gmail.com


 

READ MORE - XUÂN VỀ TRÊN QUÊ HƯƠNG - Thơ Nguyễn Đại Duẫn

Wednesday, December 24, 2025

LỜI CẦU GIÁNG SINH - Thơ Trần Hữu Thuần

     


     Lời Cầu Giáng Sinh

Trần Hữu Thuần

 

Nghe gì không em trong đêm Giáng Sinh,

Thánh ca Đêm Thánh, lời chúc an bình,

Tiếng hát cung đàn mừng Ngôi Hai nhập thể,

Lời kinh cầu trong đèn nến lung linh.

 

Thấy gì không em đêm Chúa ra đời,

Thánh Đường nguy nga trang hoàng lộng lẫy,

Triệu triệu người tin cúi đầu cầu khấn,

Chắp tay thờ lạy Chúa Ngôi Lời.

 

Em không nghe gì trong đêm Giáng Sinh,

Tiếng bom tiếng súng phá tan đêm thánh,

Châu Âu Châu Á Châu Phi Châu Mỹ,

Chiến tranh đau thương, chiến tranh tan nát, lan tràn.

 

Em không thấy gì đêm Chúa ra đời,

Người bỏ quê hương không nhà không cửa,

Không cơm không áo không cả ngày mai,

Bình an được sao khi quê hương tràn khói lửa.

 

Bão tố, sóng thần, núi lửa, lụt lội,

Tai ương dồn dập trên con người yếu đuối,

Chớp mắt tan tành mọi ước mơ hy vọng,

Khổ đau phải chăng là thân phận con người?

 

Và trên phố bao người sống lang thang,

Gối đầu là phiến đá, mái ấm là trời sao,

Tài sản một túm áo quần dơ bẩn rách rưới,

Hạnh phúc loài người tìm thấy nơi nao?

 

Em cầu xin gì trong Đêm Cực Thánh,

Nếu không cầu xin chấm dứt chiến tranh,

Cho không còn tai ương không còn khổ ải,

Cho nơi nơi được vui hưởng thanh bình,

Cho lời Thiên Thần vang vang thành hiện thực,

“Trên các Tầng Trời, Thiên Chúa được vinh danh,

Dưới thế trần, người ngay thẳng hưởng an bình.”

 

(Grand Rapids, Michigan 24 th. 12, 2025)

T.H.T.

 jbtranthuan@hotmail.com

 

 

 



 

READ MORE - LỜI CẦU GIÁNG SINH - Thơ Trần Hữu Thuần

TRẺ THƠ TÔI / NGÀY TRỞ VỀ - Thơ Khê Giang

 

Nhà thơ Khê Giang

TRẺ THƠ TÔI

            Khê Giang

 

Trẻ thơ tôi 

sóng sánh một triền sông 

Nơi lấp loáng câu hò mênh mang bờ bãi,

Là bến đò ngang

nối đôi bờ xa ngái

Nơi chiếc thuyền câu vẹt mờ sương rẽ sóng đi về.

 

Trẻ thơ tôi 

mòn vạt cỏ bờ đê

Nơi ngóng đợi mẹ về sau tan tầm buổi chợ,

Là mùa nước lên 

theo chân ba 

ra đồng ẹo rớ

Là chót vót hàng cau 

tìm lũ chim non vừa mới ra ràng.

 

Trẻ thơ tôi là ngọn khói chiều lam

Se sắt ngõ quê đầm đìa mái rạ,

Nơi tiếng chày khuya buông lời giục giã

Nơi ánh sao hôm 

vẫn đêm đêm lọt xuống sẩy sàng.

 

Trẻ thơ tôi lóng lánh những mùa trăng 

con thuyền giấy dùng dằng khi rời bến, 

Là cảm giác run run 

khi  lần đầu cho chuồn chuồn cắn rốn

Nơi có cô gái nhà bên 

gánh hừng đông 

bằng bờ vai mềm muột trắng ngần.

 

Trẻ thơ tôi 

là bếp lửa mùa đông

Nơi mẹ vẫn ngồi hong nhọc nhằn mỗi tối,

Là củ khoai lùi 

thơm lừng màu khói 

Là tiếng cơm sôi 

réo rắt ước mơ 

rặc nỗi đợi chờ.

 

Trẻ thơ tôi

những rú đồi tím ngắt sim mua

Là con đường quê 

bần thần hoa dẽ,

Là trái dành dành 

thơm trang tập vẽ

Là cuốn vở góc quăn

bởi chiến tranh phải khép lại giữa chừng.

 

Trẻ thơ tôi là ánh mắt bâng khuâng 

Là giọt nắng ngập ngừng rơi trên cửa lớp,

Là chiếc lá của những mùa thu trước 

Vẫn rụng về trong ký ức khôn nguôi.

 

Cho tôi tìm nhặt lại trẻ thơ tôi!

 

---

 

NGÀY TRỞ VỀ

Khê Giang

 

Tôi về thăm

lại bến xưa

lặng nghe ký ức

lụt bờ tháng năm,

sông quê 

vẫn tắm nắng vàng

con đò 

vẫn chở ngày sang phía... chờ.

 

Tôi gặp tôi của ngày xưa

con mương lem lấm

vẫn lờ lững trôi!

ấm mùa gặt

tiếng cà lơi

náng chân trâu 

chú nhái ngồi gọi đêm.

 

Bước lần qua

những rỉ hoen 

xác mùa chinh chiến

vẫn nghèn nghẹn đau!

giàn tre xót lủ ong bầu

khoét vào lòng 

những hư hao tháng ngày.

 

Tôi về 

bên ngọn khói cay 

nắng xiên qua chái 

chiều lay lắt vàng,

thời gian rớt xuống sẩy sàng

hạt loay hoay nhớ 

hạt chàng ràng quên.

 

Tôi về nghe tiếng đòn triêng

nghiến vào kẻo kẹt

lên triền vai xưa,

oằn lưng qua mỗi bến bờ

buồn đong bao gánh cho vừa phận chiêu?

 

Tôi về dưới mái tranh xiêu

còn ai chằm lợp 

lòng chiều xác xơ?

nhện giăng bồ hóng đợi chờ

kèo tre 

tiếng mọt nghiến phờ phạc đêm!

 

Có gì 

trong hạt nắng nghiêng

khi đàn chim 

mải miết tìm lối bay?

có gì 

trong cọng heo may

nỗi se sắt 

nhớ những ngày xa xôi?

 

Có gì trong tiếng à ơi

mỗi khi lòng vịn tao nôi 

trở về!

 

      20/9/2018

 

READ MORE - TRẺ THƠ TÔI / NGÀY TRỞ VỀ - Thơ Khê Giang

CUỐI NĂM NHÌN LẠI… - Thơ Nguyễn An Bình

 


NGUYỄN AN BÌNH

CUỐI NĂM NHÌN LẠI…

 

Về đây lắng tiếng chiều rơi

Rừng cây khô ngọn gọi đời quạnh hiu

Cánh chim mờ mịt cô liêu

Chìm trong dáng núi liêu xiêu phương nào.

 

Về nhìn nước chảy qua cầu

Dòng sông quê cũ bạc màu gió sương

Chỉ còn mây nước buồn vương

Bờ xa bãi cạn còn thương cuộc tình.

 

Về đây thắp đợi bình minh

Bỗng dưng bắt gặp lại mình – thuở xưa

Tóc bồng hỏi chuyện ngày mưa

Màu thời gian chợt như vừa thoảng qua.

 

Về nghe gió hát tình ca

Xanh màu cây cỏ phù hoa phím đàn

Dòng đời chưa vội sang trang

Thấy trong chìm nổi ẩn tàng bóng thôi.

 

Trăng vàng em đổ mất rồi

Ca dao ngày đó đưa người xa tôi

Cuối năm ai đếm tuổi đời

Mặc cho lá cuốn chơi vơi cội nguồn.


N.A.B.

luongmanh2106@gmail.com

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

READ MORE - CUỐI NĂM NHÌN LẠI… - Thơ Nguyễn An Bình

Youtube: Ca khúc VẦN THƠ CHO BẾN NGỰ - Nhạc: Mai Hoài Thu - Thơ: Hùng Vĩnh Phước (AI COVER)



Lyrics: VẦN THƠ CHO BẾN NGỰ

Bạn hỏi có vần thơ mô cho Bến Ngự,
Khi nghĩ về một Huế xa xưa?
Biết trả lời sao khi lòng vẫn nhớ,
Mà không thể nào nói hết bằng thơ…

Thôi đành gởi mây trời về Bến Ngự,
Một chút thu buồn và lá thu bay,
Nhắn hỏi khúc đường nối qua Lê Lợi,
Tà áo xưa còn trắng hết chiều nay?

Vẫn thương nhớ một con đường Nguyễn Huệ,
Có cô em đài các đạp xe qua,
Gíó buổi sáng mãi vờn bờ vai nhỏ,
Nên mây chiều không muốn bỏ đi xa…

Vẫn thương nhớ bạn bè nghèo một thuở,
Những đêm trăng lặng bước giữa đường trăng,
Một người ra đi, một người ở lại,
Giấu điều gì sau ánh mắt xa xăm?

Ở một góc nào vui buồn kỷ niệm,
Bến Ngự luôn là một bóng trăng nghiêng,
Ở một góc nào vui buồn kỷ niệm,
Bến Ngự luôn là một bóng trăng nghiêng...




***

Bài thơ: Bài Cho Bến Ngự
Tác giả: Hùng Vĩnh Phước


Bạn hỏi: Có bài mô cho Bến Ngự
Khi nghĩ về một Huế xa xưa?
Biết trả lời sao khi lòng vẫn nhớ
Mà không thể nào nói hết bằng thơ

Thôi đành gởi mây trời về Bến Ngự
Cộng chút thu buồn và lá thu bay
Nhắn hỏi khúc đường nối qua Lê Lợi:
Tà áo xưa còn trắng hết chiều nay?

Vẫn thương nhớ một con đường Nguyễn Huệ
Có cô em đài các đạp xe qua
Gíó buổi sáng mãi vờn bờ vai nhỏ
Nên mây chiều không muốn bỏ đi xa.

Vẫn thương nhớ bạn bè nghèo một thuở
Những đêm trăng lặng bước giữa đường trăng
Một người ra đi, một người ở lại
Giấu điều gì sau ánh mắt xa xăm?

Ở một góc của vui buồn kỷ niệm
Bến Ngự luôn là một bóng trăng nghiêng…

Hùng Vĩnh Phước
READ MORE - Youtube: Ca khúc VẦN THƠ CHO BẾN NGỰ - Nhạc: Mai Hoài Thu - Thơ: Hùng Vĩnh Phước (AI COVER)

Tuesday, December 23, 2025

PHÍA BAN MAI – Thơ Tịnh Bình


 

Đành rằng mưa hết bão tan
Đành rằng chút nắng ửng vàng mới lên
Qua rồi mưa nắng chông chênh
Sao chưa nghe thấy rộng thênh cõi lòng
 
Còn mong cây lúa vàng bông
Mùa no ấm với ngày đông đang về
Cánh đồng giáp hạt nói mê
Chim chiều lả cánh rủ rê đường trời
 
Qua rồi cay đắng đầy vơi
Mọc lên những tiếng nói cười thiết tha
Đời quê tình đất đơm hoa
Đôi bàn tay nhỏ bao la tấm lòng
 
Chim kêu rộn giữa bầu không
Ban mai nắng nhuộm để nồng nàn tôi...
 
                                          Tịnh Bình

READ MORE - PHÍA BAN MAI – Thơ Tịnh Bình

Sunday, December 21, 2025

TRANG THƠ LÊ THANH HÙNG: Nắng chiều tháng chạp / Bên rèm trôi tiếng vọng / Anh suy nghĩ gì? / Đêm huyền diệu, bình yên bãi vắng / Nắng chiều vàng trên bãi cát bao dung


 

Nhà thơ Lê Thanh Hùng

Nắng chiều tháng chạp

 

Nắng tháng chạp dịu dàng như thế 

Cho em phơi kẹo mứt thơm nồng

Đôi mắt biếc, dẫu mòn ngấn lệ

Vẫn âm thầm ngắm nắng bên sông

 

Xuân mới đến, chồi non lộc biếc

Mảnh vườn xưa hương sắc trở mình

Như ngóng đợi, người đi biền biệt

Hoa nở bên đời, nắng lặng thinh

 

Gió tháng chạp nồng nàn như thế

Ru mơn man trên mái tóc bồng

Xoè tay vén nhẹ nhàng chiếu lệ

Ngẩn ngơ nhìn chiều xuống mênh mông

 

Lời nhắn gửi của ngày đã cũ

Đang ngân rung đứng bóng giữ hình

Cây trái đương thì, đang chớm nụ

Treo bên thềm, ngọn gió phù sinh

 

Làn khói quện, vờn lay chái bếp

Bóng chiều đi chầm chậm đưa ngày

Nghe xao động con tim lỗi nhịp

Bước lần qua, sóng mắt cay cay…

 

Bên rèm trôi tiếng vọng

 

Lạc lõng mùa trăng

Tầm gửi em

Xuân đi

Rón rén

Cuốn trôi rèm

Đêm khua tiếng vọng

Vang đường vắng

Đậm nhạt

Hồn ai

Vệt lấm lem ...


 

Anh suy nghĩ gì?

 

Khi quy hoạch không đi cùng định hướng

Cứ lẩn quẩn vần xoay theo tiến độ nộp bài

Những mong muốn, không gắn với điều mình tin tưởng

Dù những cuộc đôi co, đã cò kè bớt một thêm hai…

Bao nhiêu quy hoạch vẫn chưa có chương trình thực hiện

Mà cuộc đời này, ngày một đổi thay

Những trí tuệ đội trời dời biển

Cứ mãi loay hoay bóc ngắn cắn dài…

 

Sự thật vốn giản đơn như vậy

Trên những cuộc người, trôi nổi bể dâu

Buông thả hết khát khao, một tương lai vờn vẫy

Bên nếp gấp mòn, bao năm rồi đã vô ý hằn sâu

Ai cũng tin vào những gì họ muốn

Mà sao không chấp nhận những giới hạn của mình?

Cứ mãi loay hoay trong chiều muộn

Định giá giấc mơ bằng những kế hoạch phù sinh

 

Điều anh nghĩ, lời anh nói, việc anh làm có khi nào mâu thuẩn

Rồi lý luận vòng vo bằng uyển ngữ khinh từ

Luẩn quẩn vần xoay, quanh đường biên lợi nhuận

Còn lớn giọng, như là đang rút ruột tâm tư

Lý tưởng của cha ông, cả máu xương để lại

Đâu chỉ có đẹp giàu, mà còn vì một lẽ công bằng

Cho những phận người suốt một đời bươn trải

Hạnh phúc, tự do phải đâu là nguyên phát vô căn?

 

Đêm huyền diệu, bình yên bãi vắng

 

Em mơ màng, nhấp nháy ánh sao xa

Miệt mài trôi trên dòng sông phẳng lặng

 

Tiếng hò ai, sâu lắng mượt mà

“Bớ chiếc xuồng sau chèo mau anh đợi…”

Có gì không? sao khắc khoải thiết tha

 

Nắng chiều vàng trên bãi cát bao dung

 

Biển biếc, một tầm tay lấp lóa

Em đôi co con sóng cạn ngượng ngùng

 

Vô cùng trôi sâu thẳm, ngọt mềm

Anh lóng ngóng trong lời bày tỏ

Và một khoảng không mờ, thinh lặng dịu êm…


   Lê Thanh Hùng

   Bắc Bình, Lâm Đồng

   <lethanhhung4625@gmail.com>

READ MORE - TRANG THƠ LÊ THANH HÙNG: Nắng chiều tháng chạp / Bên rèm trôi tiếng vọng / Anh suy nghĩ gì? / Đêm huyền diệu, bình yên bãi vắng / Nắng chiều vàng trên bãi cát bao dung

Saturday, December 20, 2025

Youtube: Ca khúc TÌNH LÀ HƯ KHÔNG - Nhạc Phạm Anh Dũng - Tiếng hát Hiếu Trang -





From: Phạm Anh Dũng

padphamanhdung1@gmail.com

READ MORE - Youtube: Ca khúc TÌNH LÀ HƯ KHÔNG - Nhạc Phạm Anh Dũng - Tiếng hát Hiếu Trang -

THẦM GỌI TÊN EM - Thơ Trần Hữu Thuần


Nhà thơ - Nhạc sĩ Trần Hữu Thuần


Thầm Gọi Tên Em

Trần Hữu Thuần

 

Buổi sáng thức giấc anh thầm gọi tên em,

Và cũng gọi tên em khi chiều hôm tắt nắng,

Tiếng gọi khẽ khàng không quấy rầythanh vắng,

Nhưng tiếng lòng anh như sóng động không gian.


Anh gọi tên em nghe sấm dậy vang vang,

Qua núi qua sông, qua bao la vũ trụ,

Vọng từ Ngân Hà quay cuồng qua hỗn mang,

Rồi biến tan trong hư ảo mịt mù.

 

Chẳng còn gì, chẳng còn gì đâu em,

Bài tình ca hát cho nhau ngày trước,

Bao hứa hẹn và bao nhiêu mơ ước,

Tan tành rồi, như xe cát Biển Đông.

 

Buổi sáng thức giấc anh thầm gọi tên em,

Và cũng gọi tên em khi chiều hôm tắt nắng,

Em là ai? Là vườn Hồng hoang vắng,

Là giậu Cúc khép nép tựa bên thềm?


Là bóng ma chất ngất sầu vạn cổ,

Là hồng hoang từ thuở mẹ cha về,

Là núi đồi vang vọng chốn sơn khê,

Là ảo ảnh thuở mơ trăng ước gió?

 

Dẫu biết thế, âm thầm anh vẫn gọi,

Vì tình yêu là vẫy gọi không ngừng,

Là nhìn về phía trước dẫu mông lung,

Là hy vọng dẫu mong manh, le lói.

 

Anh vẫn gọi Em – Em Yêu ơi!

 

(Grand Rapids, Michigan 19 th. 12, 2025)

T.H.T.

         jbtranthuan@hotmail.com


 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

READ MORE - THẦM GỌI TÊN EM - Thơ Trần Hữu Thuần

CẢM XÚC ÙA VỀ NHÂN MÙA GIÁNG SINH - Hoàng Thị Bích Hà


 

Hoàng Thị Bích Hà

CẢM XÚC ÙA VỀ NHÂN MÙA GIÁNG SINH 


    Tôi là người ngoại đạo, nhưng bạn bè thân hữu từng kết giao là giáo dân rất nhiều. Họ là những con dân của Chúa. Hôm nay, Giáng Sinh cận kề, nghĩ về các thân hữu.

    Trong không khí rộn ràng mừng Noel, Christmas là lễ hội kỷ niệm sự ra đời của Chúa Giê-su - lễ hội lớn trong năm của Thiên Chúa Giáo. Ngay từ đầu tháng 12 những nơi có giáo dân sinh sống và sinh hoạt đều đã trang hoàng thật đẹp. Ca đoàn tập luyện chuẩn bị các chương trình văn nghệ hoặc những hoạt động chào mừng. Lễ Giáng Sinh không những là dịp lễ tôn giáo mà còn là văn hóa của khá đông người trên thế giới. Bất kể người có đạo hay ngoại đạo. Với niềm vui mừng đó, tấm lòng người ta dường như rộng mở hơn, nghĩ về nhau, tặng những món quà trao gửi yêu thương cho nhau. 

    Đêm 24 ngày 25 tháng 12 hằng năm, Trong không khí rộn ràng của lễ Giáng Sinh. Tôi cùng bạn bè đi nhà thờ xem lễ, xem ca nhạc ở Dòng Chúa Cứu Thế (Huế) và nhà thờ Phú Cam, lần đầu tiên vào năm 1983 theo lời mời của người bạn. Lúc này một đàn anh của thế hệ chúng tôi là giáo dân. Anh làm trong nhà thờ, phụ giúp các công việc liên quan đến các ngày lễ trọng đại. Sau này, ảnh dặn đến lễ cứ tự nhiên vào xem, nhà thờ luôn chào đón!

    Sau này tôi đi dạy, tôi cũng được chị đồng nghiệp giáo dân rất quý mến. Mỗi lần trên nhà dòng “Con đức Mẹ vô nhiễm” ở Kim Long có lễ lược gì, chị Vinh (đồng nghiệp của tôi, nhưng bằng tuổi mẹ tôi. Lúc nhỏ chị từng tu ở nơi này, sau ra học sư phạm và đi dạy) cũng dắt theo tôi vào nhà thờ dự lễ, sau đó tham quan các nơi dạy nghề và sản xuất hàng thủ công mỹ nghệ rất khéo tay. Trên dòng “Con Đức Mẹ Vô Nhiễm”, các Xơ (Soeur) rất giỏi. Có người đã học xong ĐH Y Khoa, có người đã tốt nghiệp Sư phạm. Họ đan lát thêu thùa, làm hoa giấy,…tạo ra các sản phẩm rất đẹp. Nhà dòng cung cấp sản phẩm cho khách hàng, đem lại nguồn thu nhập để các xơ sinh sống và làm từ thiện. Khám bệnh và cấp thuốc miễn phí cho người nghèo, người già, trẻ em có hoàn cảnh khó khăn ,…Ở Kim Long còn có cả phòng khám miễn phí của các xơ hoạt động vào hai ngày cuối tuần. Đây là địa chỉ quen thuộc cho những người dân có thu nhập thấp. Phòng khám hoạt động đã mấy chục năm. Lâu ngày tôi chưa có dịp trở lại nơi này để thăm các xơ. Nhưng khi nghĩ về Dòng Con Đức mẹ vô nhiễm tôi lại nhớ đến chị Vinh, Xơ Terexa. Lúc đó tôi ngoài hai mươi tuổi, chị Vinh ngoài ngũ tuần, Xơ Terexa đã ngoài thất thập, nhưng cách xưng hô gần gũi, thân mật. Lúc nào chị Vinh, hay các xơ  cũng xưng chị, gọi em, dù xơ đáng tuổi mẹ, bà của mình. Xơ biết tôi thích đọc sách nên lúc nào lên, xơ cũng đưa cho tôi vài cuốn về đọc, đọc xong lại lên đổi các quyển mới. 

    Sau này, chị Vinh nghỉ hưu, tôi cũng cuốn vào công việc và gia đình con cái rồi trôi dạt vào Nam. Điện thoại chưa phổ biến như bây giờ. Nhưng mỗi dịp Giáng Sinh về tôi lại nhớ đến những người bạn lớn Thiên chúa giáo của tôi. Trong đó có chị Vinh, Xơ Terexa và các nữ tu ở dòng “ Con Đức Mẹ Vô Nhiễm” ở Kim Long, TP Huế. Họ rất tốt, trí tuệ và lịch lãm. 

    Vừa rồi có một anh cựu học sinh Quốc học do hoàn cảnh riêng đơn chiếc nên khi từ giã cõi đời cũng được anh bạn cùng lớp (Tr . V. P  trưởng ban liên lạc lớp,  khóa 1969-1976  Quốc học Huế) ở Dòng Chúa Cứu thế và nhóm từ thiện của em trai anh ấy đưa anh ấy về bằng chuyến xe o đồng và tặng áo quan cùng sự chung tay của bạn bè trong khối, lớp đã lo hậu sự cho người bạn mồ yên mả đẹp. 

Trong gia đình, năm trước, chúng tôi về Vũng Tàu dự đám tang của dì tôi. Dì lấy chồng Công Giáo. Gia đình buồn vì mất người thân nhưng lại được an ủi để vơi đi phần nào mất mát đó. Tôi được chứng kiến đám tang của dì do bên nhà thờ lo tất tần tạt các nghi lễ quan trọng. Các hoạt động diễn ra trọng đại bài bản và văn minh. Nhà thờ có sẵn một ban tang lễ hoàn toàn miễn phí cho giáo dân. Họ làm việc rất trách nhiệm như chính việc của gia đình mình và hoàn toàn không đòi hỏi một khoản phí nào. Đây cũng là điều hỗ trợ tang chế hết sức nhân ái, có tính cộng đồng cao. Thiết nghĩ mỗi khi gia đình ai đó có hữu sự, đều được quan tâm chu đáo như vậy nỗi đau cũng vơi đi ít nhiều, được chung vai góp sức, tang quyến an tâm phó thác cho cộng đoàn. 

    Rồi còn rất nhiều nữa, những người bạn Thiên chúa giáo mà tôi may mắn được gặp họ đôi lần hay đồng hành một đoạn đường trong hành trình cuộc đời. Có khi chỉ một lần gặp gỡ hoặc có dịp giao lưu trong công việc hay cuộc sống đều để lại những ấn tượng tốt đẹp, không thể nào quên!

    Mỗi dịp Giáng Sinh về lòng tôi (dẫu rằng người ngoại đạo) cũng cảm xúc dâng tràn, hòa vào niềm vui chung của Thánh lễ mừng Chúa chào đời, mừng những đóng góp “Tốt đời đẹp đạo”của hàng tỷ người con dân Thiên Chúa góp phần dựng xây cuộc sống và hướng đến Chân Thiện Mỹ và văn minh nhân loại. 

    Xin chúc tất cả mọi người một mùa Giáng sinh an lành, vui vẻ!


Saigon, ngày 23/2024

    Hoàng Thị Bích Hà


(Hình: Thiệp mừng do chủ biên sách Nhịp Điệu Việt tặng nhân dịp Giáng sinh 2024.)





READ MORE - CẢM XÚC ÙA VỀ NHÂN MÙA GIÁNG SINH - Hoàng Thị Bích Hà