|
Tác giả Hạnh Phương |
BÀI THƠ
DÂNG MẸ
Xót trăm nỗi
mẹ quê vất vã
Suốt một đời tất
tả ngược xuôi.
Bài thơ
dâng mẹ nghẹn lời
Xốn
xang tấc dạ bồi hồi
xuyến xao.
Quê hương
mẹ bùn nâu sỏi đá
An Dạ ơi ! êm ả xóm thôn.
Thanh xuân đầm
ấm sớm hôm
Trắng
trong thôn nữ khuê môn dịu dàng.
Thân chẳng
cậy giàu sang phú quý
Vẫn
phong lưu cây quế nhành lan
Song đường
nghiêm túc bảo ban
Chị em
hòa thuận gọn gàng ngoài trong.
Đinh ninh chữ
tam tòng tứ đức
Giã khuê phòng cất
bước vu quy
Nhà vọng
tộc, nếp oai nghi
Về Gia
Độ buổi xuân thì ngát hương.
Trong trắng
tựa phiến gương tỏ
chiếu
Cha mẹ
chồng thuận hiếu kính thờ
Hoa sen chẳng
vướng bùn nhơ
Thủy
chung gia thất cậy nhờ trượng
phu.
Con dâu trưởng
nghiêm tu cốt cách
Chị em
chồng khó trách khôn chê
Nông tang canh cửi
bộn bề
Trước
sau nề nếp thước lề
gia phong.
Cực
thân mẹ ruộng đồng sâu cạn
Nước cơm cho thợ bạn chắt
chiu
Nắng mưa dày dạn ít nhiều
Chu toàn trên dưới, sớm
chiều đảm đang.
Bà con với
họ hàng thân thiện,
Mẹ ghi
câu: một nhịn chín lành.
Mới
hay đẹp nếp thơm danh
Thiện
tâm căn cội ngôn hành thẳng ngay.
Đường
sinh nở sum suê hoa trái
Bốn mụn con hai gái hai trai
Đất
dành lấy – một nhành mai
Còn ba búp nụ
tương lai ngọt bùi.
Nguồn
hạnh phúc xinh tươi trái ngọt
Bức
tranh hoa nắn nót thợ trời
Gia đình êm ấm
thảnh thơi
Cái con chồng
vợ, cảnh đời bình an.
Thoắt
tang tóc non ngàn mây bạc
Bậc
cha nghiêm cánh hạc trời tây
Một đi
chìm khuất chân mây
Con côi mẹ
góa, từ đây nỗi niềm.
Lại
thêm nỗi ngữa nghiêng chinh chiến
Cửa
nhà kia lửa biến bụi tro
Con thơ
bữa đói bữa no
Một
thân cô quả âu lo bao niềm.
Mẹ tần tảo gánh triêng buôn bán
Trải
thu đông mưa nắng gió sương!
Chợ
đò, canh cửi, ruộng nương
Thân cò cánh vạc
- đoạn trường sớm hôm.
Khuya gà gáy mo cơm
hạt muối
Gánh đôi triêng lên tới
Nam Đông
Chè xanh, dâu mít, bưởi
bòng
Bán buôn kiếm
chác trự đồng thiệt hơn.
Mười
ngón bấm đất trơn lần
bước
Oằn
trên vai đòn xóc gánh về
Chao ơi
! hạt lúa đồng quê
Đẫm mồ hôi mẹ dầm
dề nước non.
Ăn theo thuở
chén cơm hạt muối
Ở theo
thời áo vải quần thô.
Chẳng
màng gấm vóc sa sô
Đói no quyết
dựng cơ đồ vì con.
Thanh xuân mẹ
mõi mòn héo úa
Gắng
nuôi con sách vở học trò
Trưởng
thành con bớt ngây ngô
Tóc xanh mẹ
đã cơ hồ điểm sương.
Thuở
phên liếp gió luồn trăng lọt
Khấm
khá rồi đỏ chót mái son
Gia cang đạo
nghĩa vuông tròn
Mẹ
nuôi ba đứa chúng con nên
người.
Khi đến
tuổi nên đôi kết bạn
Chọn
tìm nơi xứng đáng tương thân
Trăm bề
phúc mẹ gieo nhân
Cho con hoa trái nhuần
ân suốt đời.
Trông đàn cháu đùa chơi
trước ngõ
Nom vịt
gà chuồng ổ
đàng sau
Gieo trồng
luống cải vôồng rau
Vui vầy
phúc ấm ra vào sớm hôm.
Lần
theo bước sinh tồn phương kế
Giã quê nhà gạt
lệ đắng cay
Theo con cam phận
từng ngày
Phương
Nam đất khách dựng gầy cơ
ngơi.
Nỗi thương nhớ đầy
vơi ai biết
Mẹ
ngày đêm da diết cực lòng
Lư hương bát nước cha ông
Dặm trường non biển khôn trông ngày về.
Khuất
khuất núi tái tê trông
núi
Tuổi mẹ chừ nương
gậy, cậy con
Nhớ
nhung quê quán mõi mòn
Tình thương
ngàn đặm nước non vơi đầy.
Bước
chân mẹ thường hay lui tới
Ngày tháng chia đắp
đổi hai nơi
Tánh Linh, Xuân lộc
hôm mơi
Khuyên lơn
con cháu, đầy vơi tâm tình.
Đàn cháu nhỏ
nhân duyên nối bước
Kế
chân nhau nghi thất nghi
gia
Trước
sau hồng biếc lá hoa
Chắt
chiu ríu rít hát ca vui mừng.
Tóc mẹ
trắng bay từng sợi trắng
Con lặng
nghe sâu lắng tiếng lòng
Mẹ từng vất vã long đong
Ơn
trên tuổi hạc thong dong cao vời.
Mẹ quy
hướng trọn đời nương
Phật
Trải
lòng từ chăm chút cháu
con
Đắng
cay mẹ ngậm bồ hòn
Tình thương
mẹ - tấm lòng son vun đầy.
Mẹ
không thốt ngọt cay than thở
Khiến
cháu con buồn khổ hoang mang
Dẫu
cho gốc cõi lụi tàn
Vẫn
truyền nhựa sống chứa
chan dâng đời.
Chúng con nhớ
những lời mẹ dặn
Sống ở đời giữ
lấy lòng nhân
Từ tâm
giữ đạo tu thân
Để đức thơm giữa
đường trần thì : nên.
Chúng con nhớ
móng nền gia nghiệp
Thịnh
hay suy nối tiếp nhiều đời.
Ơn cha
nghĩa mẹ đất trời
Biển
non chất ngất rạng ngời
bao la.
Chúng con dẫu
đường xa vạn dặm
Vẫn
ngày đêm căn vặn nhủ lòng
Mẹ hiền như suối
như sông
Tình thương
dào dạt chảy không bến bờ.
Ôi âm hưởng
bài thơ nốt nhạc
Tình mẹ
cha dào dạt biển đông
Lòng con thơm
đóa hoa hồng
Thiên thu hình bóng mẹ
không phai nhòa.
Nay mẹ
đã phương xa cõi Phật
Chúng con thầm
ghi khắc công lao
Niệm
ân cha mẹ cao sâu
Thương
yêu bảo bọc nương nhau vào đời.
Nguyền
mỗi bước nhớ lời
mẹ dặn
Thấy từng khi đầy đặn tình thương.
Nhiệm
mầu trong cõi hoa hương
Cuộc đời MẸ: một
phiến gương trong ngần.
Con cúi đầu lạy Mẹ.
HẠNH PHƯƠNG