Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Friday, November 30, 2018

TÔI LÀM THƠ - Thơ Hoàng Yên Linh

Tác giả Hoàng Yên Linh


TÔI LÀM THƠ
                          Hoàng Yên Linh



Tôi làm thơ
Cho đời và cho người
Bao nỗi niềm u uất
Tôi gởi vào thơ.

Tôi làm thơ
Để tìm vào giấc mộng
Ru đời tôi niềm tin, hi vọng
Một cõi bình yên
Một chốn quay về...

Tôi làm thơ
Để tim mình còn bết yêu thương
Dẫu đời gieo neo năm tháng đoạn trường.

Dỗ đời tôi những giấc mơ
Để tôi sống trọn tình thơ với người.

Hoàng Yên Linh
READ MORE - TÔI LÀM THƠ - Thơ Hoàng Yên Linh

Thursday, November 29, 2018

THƠ CAO SU - Lê Thiên Minh Khoa


http://www.binhthuancpv.org.vn/uploads/News/images/van%20nghe%20cao%20su%201.JPG
                 Đêm nhạc "Sắc xuân bên vườn cao su".


Lê Thiên Minh Khoa

CÂY ĐA Ở MỘT NÔNG TRƯỜNG MỚI

Cây đa còn trẻ lắm
Thanh thản giữa làng Ba
Màu da cây rất sáng
Vòm lá xanh thẫn thờ
Thinh lặng tặng người đời bóng mát

Gỗ rừng khai hoang chưa đủ dựng nhà
Vẫn chừa lại cây đa làm mốc
Một mình thôi mà không đơn độc
Rừng cao su bao bọc tứ bề …

Nhìn cây đa nhớ lại mái đình xưa
Bến nước, con đò, câu ca muôn thuở
Người công-tra mấy chục năm xa xứ
Đến nơi này mới được bóng đa che

Trai gái thương nhau thương cả chỗ hẹn hò
(nông trường mới công viên làm chi có!)
Bóng đa tỏa mái nhà câu lạc bộ
Gió hát thầm trong tiếng lá đêm rơi ...

Nông trường lớn dần lên
đất mới hoá quê nhà
Cây đa trẻ rồi cũng thành cổ thụ
Lúc đi xa tự nhiên lòng lại nhớ
Nông trường mình qua dáng một cây đa ...
                        NT Hoà Bình, Hội vui xuân. ***

NGHE EM HÁT
ĐÊM VĂN NGHỆ NÔNG TRƯỜNG (I)


Mê mẩn tôi rồi lời hát ấy
Huyền ảo là em. Hiện thực cũng là em
Là nỗi buồn của người xa xứ
Là niềm vui năm tháng nông trường

Không gian ngỡ ngàng luyến láy đưa hơi
Và thời gian hốt nhiên ngừng lại
Như phút hẹn hò, con tim anh nóng hổi
Tiếng hát _ nụ hôn mật ngọt trên môi

Bất ngờ chi, giọng hát giản đơn thôi
Nên gần gũi mà thương rưng rức!
Rồi dung dị em chào: xin hết
Mối cảm hoài vương vấn mãi lòng ai...

Như đời anh xuôi ngược trăm nơi
Nghe tiếng hát bỗng muốn dừng chân lại
Nông trường mới có bao điều rất mới
Chằng lẽ không dung nổi bước chân mình!
                            Nông trường Cẩm Mỹ,  đêm hội diễn văn nghệ.
***

NGHE EM HÁT
 ĐÊM VĂN NGHỆ NÔNG TRƯỜNG (II)


Khi lời em lướt trên nền nhạc
Ngọn đèn màu ngỡ sáng rực lên
Bạt ngàn cao su lá cành xào xạc
Sân điểm chật người, chật tiếng hát em...

Giọng của em chưa lấy chi làm hay
Và dường như đã mấy lần sai nhịp
Bẽn lẽn nụ cười, ngượng ngùng ánh mắt
Lúng túng bàn tay em níu vạt áo dài!...

Mà nồng nàn như lời yêu trao nhau
Âm hưởng miền Trung chân tình cái giọng
Keo sơn lắm cùng cao su đất đỏ
Trong lời em trầm bổng cuộc đời!

Rất lạ lùng là chỗ đưa hơi
Cao vút làn mây, ngân dài làn gió
Như cây cao su mưa dầm, nắng nỏ
Vẫn miệt mài chén mủ đầy vơi

Vẫn mượt mà làn điệu dân ca
Giọng hát bỗng là nhịp đời giục giã
Lúng túng bàn tay quen cạo mủ
Bỗng là hoa bay năm cánh
                                           phút xuất thần...

Lên sân khấu lần đầu ai chẳng ngại ngần!
Khán giả, diễn viên vốn cùng tổ thợ
Mai đứng bên đường luồng, đường lửa
Tấm tắc hoài : giọng hát ấm lòng nhau!
                        NT Bình Ba, ngày giáp Tết.
                                      Lê Thiên Minh Khoa 

READ MORE - THƠ CAO SU - Lê Thiên Minh Khoa

KÝ HỌA MỘT NÔNG TRƯỜNG - Thơ Lê Thiên Minh Khoa

Lê Thiên Minh Khoa
KÝ HỌA MỘT NÔNG TRƯỜNG

C:\Users\TTC\Pictures\Rừng cao su mùa lá rụng.jpg

Rừng cao su mùa lá rụng (Ảnh:  LTMK).

1. HÌNH KHỐI

Rừng cao su bậc thang quanh sườn núi
Tường học xây vuông vắn đỉnh đồi
Nhà cong nhân xếp hàng chiều lam khói
Những phận đời bên hình khối đơn sơ

2. MÀU SẮC

Giữa xanh mát sắc trời sắc lá
Aó trẻ con trắng nõn buổi tan trường
Trắng nguyên sơ mủ đầy thùng sóng sánh
Hắt hạt nắng hồng run rẩy môi thơm

3. ĐƯỜNG NÉT

Hun hút đường lô cao su thẳng tắp
Đường cạo em đưa uốn lượn mắt anh nhìn
Quên mất cả mưa ùa trên vòm lá
Đường chân trời nhập nhòa mây bay
                            NT Cù Bị, mùa mưa.
                                LTMK

READ MORE - KÝ HỌA MỘT NÔNG TRƯỜNG - Thơ Lê Thiên Minh Khoa

SÔNG DỊU DÀNG CẤT TIẾNG HÁT RU - Phan Nam giới thiệu tập thơ VẪN CÒN của Nguyên Lâm Huệ


Nhà thơ Nguyên Lâm Huệ:
Sông dịu dàng cất tiếng hát ru
Vào ngày 23.11 vừa qua, tại thư viện khoa học tổng hợp Đà Nẵng vừa diễn ra buổi ra mắt tác phẩm mới, tuyển tập thơ Vẫn còn của tác giả Nguyên Lâm Huệ, NXB Hội nhà văn tháng 10.2018. Đến dự buổi giới thiệu có đông đảo văn nghệ sỹ thành phố và bạn đọc yêu thơ.

Trong lời mở đầu cuốn sách, tác giả tâm sự: “Lần này tôi tập hợp một số bài thơ trong những tập thơ của tôi làm nên cuốn sách cuối cùng này như muốn gửi gắm những tâm tư tình cảm, những thăng giáng giữa dòng đời của một gã thi sĩ lãng tử suốt một đời rong ruổi ngược xuôi, nghêu ngao cất lên tiếng hát của lòng mình giữa chốn nhân gian bé mọn nhiều yêu thương nhưng cũng đầy đắng đót”. Cuốn thơ như một nhật ký hành trình được tác giả ghi lại qua mỗi địa danh, nơi chốn với biết bao xúc cảm, kỷ niệm với những con người, số phận gắn liền với chặng đường phiêu lãng của thi sĩ Nguyễn Lâm Huệ. Như nhận xét của nhà thơ Hồ Sĩ Bình: “Thơ đối với Nguyễn Lâm Huệ là một sự cứu rỗi, sự thăng hoa của nỗi buồn và hạnh phúc, của thất bại dồn nén và mơ mộng cuối trời của một kẻ lưu linh lạc địa, giang hồ phiêu bạt lấy thơ ca làm niềm hạnh ngộ”. Bàng bạc trong thơ Nguyên Lâm Huệ là những xúc cảm, những yêu thương, những khao khát, những buồn vui được tác giả bày tỏ, chia sẻ trong thơ, thơ như người bạn tri âm tri kỷ, bởi thơ tôi là máu thịt của lòng tôi. Có lẽ vì thế nên thơ Nguyên Lâm Huệ không làm duyên làm dáng, không lên gân lên guốc, thơ mộc mạc, đơn sơ, giản dị, không trau chuốt, gọt giũa ngôn từ. Cái tình, cái nghĩa trong thơ làm nên giọng điệu, làm nên thi ảnh ngọt ngào, say đắm: Tôi nghe những tiếng lòng/ Dội lên từ gỗ đá/ Cảm ơn người nghệ sĩ/ Thức dậy những linh hồn (Đêm say ở vườn tượng). Có lẽ khi đặt chân đến đâu, anh cũng gói ghém, lưu lại cho mình những vần thơ đầy tiếc nuối, man mác, u hoài: Rêu vàng úa phủ một màu phế tích/ Em sầu thương hóa đá ngàn đời (Mỹ Sơn thánh địa), Nét hoa văn rêu phủ/ In đậm dấu thời gian/ Trải bao mùa trăn trở/ Hỡi những ngọn tháp Chàm? (Trưa Phan Rang), Dừng chân nhấp chén rượu đào/ Mắt buồn bắt gặp vì sao cuối trời (Về phố cổ), Phượng rung cành tiếng ve kêu/ Hoa đan sắc lửa nắng chiều lâng lâng/ Hè về nên Huế bâng khuâng/ Mùa xuân sót lại trên vành môi thương (Chiều hè trên Huế), Hà Nội ơi một thời ta còn mãi/ Tình yêu xưa và những dấu chân thầm/ Hồ Gươm xanh vẫn màu xanh chờ đợi/ Góc phố kia hoa sữa đã thôi nồng (Một thời còn mãi)…


Nhưng đặc biệt nhất trong thơ Nguyên Lâm Huệ vẫn là những vần thơ dành cho nơi tác giả được sinh ra, quê mẹ Hà Tĩnh (mỗi huyện ở Hà Tĩnh anh viết tặng riêng một bài thơ), và nơi anh sinh sống làm việc, thành phố Đà Nẵng hiện đại, trẻ trung: Xanh ngát dòng sông La/ Chảy dài như nghĩa mẹ/ Núi Hồng bóng hình cha/ Trọn tình trong nắng gió (Về quê), Nay ngoảnh lại ba mươi năm đằng đẵng/ Sương thu rơi tóc trắng dựng bờm/ Chỉ còn lại những tháng ngày phố Cẩm/ Với mắt người chiều ấy đẫm hoàng hôn (Chiều phố Cẩm). Trong hơn 300 trang sách dày dặn, mảng thơ về mẹ, quê hương là một phần không thể thiếu trong huyết quản, mạch nguồn nuôi dưỡng hồn thơ tác giả và cũng chính ân tình sâu nặng ấy lặng lẽ tái tạo nên nhưng vần thơ tràn đầy xúc cảm, yêu thương: Tôi yêu quê tôi/ Yêu ngày tháng tuổi thơ/ Tiếng nôi đưa kẽo kẹt/ Những trưa hè mẹ hát/ Và hàng cây gió thổi nghiêng nghiêng (Quê tôi), có lẽ trong sâu thẳm tâm hồn mỗi người, quê cha đất tổ là những gì gần gũi, giản dị nhưng cũng đầy cao quý, thiêng liêng. Tác giả Lam Giang nhận xét: “Quê hương trong thơ anh luôn luôn khắc đậm hình bóng của mẹ, hình bóng tuổi thơ. Sự sum vầy, gặp lại, sự khắc khoải chờ mong. Mẹ và quê hương tưởng chừng như hai hình ảnh riêng biệt. Nhưng khi đọc thơ anh lại thấy  bóng dáng mẹ hiền lẫn vào trong quê hương cũng như quê hương hóa thân vào mẹ”. Ngoài những đau đáu về quê nhà với biết bao lo âu, trăn trở, trách nhiệm với thời cuộc, với nhiễu nhương thế sự cũng được tác giả thể hiện trong thơ. “Giữa dòng đời xuôi ngược, thơ Nguyên Lâm Huệ thường xoáy vào những góc khuất đắng cay, những mảnh đời góc cạnh. Qua cái lăng kính mở ra đời sống, Huệ hội tụ về lòng mình những nghĩ suy đôi khi mang tính triết lý nhẹ và buồn…” (Nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo).
PHAN NAM.
Nhà thơ Nguyên Lâm Huệ, tên thật là Nguyễn Xuân Huệ, sinh ngày 20.8.1954 tại Hà Tĩnh, hiện sống và làm việc tại Đà Nẵng. Tác phẩm thơ đã xuất bản: Lặng lẽ một dòng sông (2008), Khúc độc ca (2012), Hoang mạc trắng (2014), Vẫn còn (NXB Hội nhà văn 2018).



READ MORE - SÔNG DỊU DÀNG CẤT TIẾNG HÁT RU - Phan Nam giới thiệu tập thơ VẪN CÒN của Nguyên Lâm Huệ

RỒNG VẪN BAY LỂN - Thơ Mặc Phương Tử



RỒNG VẪN BAY LÊN


Tôi sinh ra từ miền đất Phương Nam
Thẳng cánh cò bay một thời mở cõi.
Ngàn mây vân du
Ngàn mây vẻ lối,
Sông nước muôn trùng, bát ngát bóng chiều lam.
Cảm thức quanh tôi
Đất trời thân thiết
Tim máu ông cha từ thuở xa xăm.


Tôi lớn lên
Theo từng trang sử nước
Biết trong tôi có dòng máu Tiên-Rồng
Phế tích thời gian,
Nhưng vẫn là mộng ước
Từ Cổ Loa Thành, tiếp đến Thăng Long.


Sử truyền
Nơi ấy ngàn năm trước
Vua nằm mộng, thấy rồng bay lên
Khí thiêng tụ lại nên hồn nước,
Thành cũng từ đây đặt lấy tên.


Triều Lý,
Rồng xưa
Bay lên từ đất Bắc
Ngót ngàn năm tươi mát quê hương.
Trời xứ sở giờ đây không bóng giặc.
Muôn dân lành còn lại chuyện yêu thương.


Thời đại Việt Nam
Rồng vẫn bay lên... khắp mọi miền Tổ quốc
Trang sử Việt, vẫn sáng ngời Tộc Việt,
Mây nước thanh bình
Xanh điệp khúc quê hương.


                                                       MẶC PHƯƠNG TỬ
READ MORE - RỒNG VẪN BAY LỂN - Thơ Mặc Phương Tử

GỬI NẮNG CHO EM - Thơ Nguyễn Đại Duẩn

Tác giả Nguyễn Đại Duẫn
Gửi Nắng Cho Em
Cảm xúc khi nghe ca khúc GỞI NẮNG CHO EM, nhạc: Phạm Tuyên, lời: Bùi Văn Dung.

Đêm Sài Gòn lung linh ánh điện
Lòng bồi hồi nhớ ánh trăng quê
Trời Sài Gòn long lanh nắng trải
Nhớ đến em ngoài ấy rét ùa về

Một khung trời ở hai đầu nỗi nhớ
Để nỗi niềm thao thiết miền quê
Anh ở trong này nắng vàng rực rỡ
Thương em ngoài kia gió bấc tràn trề

Anh dành nắng gửi ra ngoài ấy
Cả yêu thương cho má em hồng
Cho con tim bừng lên màu lửa
Sưởi cho em nồng ấm mùa đông

                                Sài Gòn, tháng 1 năm 2018
Nguyễn Đại Duẫn
Thị trấn Quán Hàu – Quảng Ninh – Quảng Bình


READ MORE - GỬI NẮNG CHO EM - Thơ Nguyễn Đại Duẩn