Người mẫu
Sông Thu
Sông Thu
Con cái nhà ai quá đỗi
nghèo
Thân hình lép kẹp,
cẳng tong teo.
Vàng hoe, tóc xác xơ râu bắp
Tím ngắt,
môi thâm tái đít mèo !
Áo rách te tua-khăn cũ quấn?
Quần cùn
ngắn ngủn-khố mòn đeo?!
Đói lòng(?!)xiểng
niểng đi xiêu vẹo
Gió mạnh
vù qua ắt thổi vèo !
ST
Hoa hậu
Võ Làng Trâm
Võ Làng Trâm
Mẫu người thanh cảnh chớ đâu nghèo ,
Đừng vội chê bai gái ốm teo !
Nhoẻn
miệng nhếch môi cười mỹ nữ ,
Kề vai tựa ngực diễn
trò mèo .
Nhờ ơn thầy dạy năng rèn tập
,
Nên được
lắm người mãi bám đeo .
Hoa hậu
hội thi tung "vốn có ",
Không thôi dẫu đẹp cũng rơi vèo
!
VLT
Hành khất
Cao Bằng
Cao Bằng
Áo rách quần
te bởi cái nghèo
Thân hình khúm núm,cổ đầu teo
Bị
đay bạc thếch tuồng bao cát
Nón lá quăn queo tựa
nấm mèo
Cơm nắm
giữa trưa nào
ngó thấy
Nước
bình chiều xế chẳng trông đeo
Đưa tay xin giúp,người
qua lại
Khách thấy
nhìn lơ bỏ
chạy vèo!
!
CB
Thằng
nghèo
Hàn Sĩ
Hàn Sĩ
Giữa trời Mỹ-quốc
vẫn thằng nghèo
Giá tuyết đêm
đông cảnh lạnh teo
Lui tới âm
thầm như kiếp ngựa
Quẩn
quanh sáng tối tựa thân mèo
Người
xưa vẫn nhớ,không từ bỏ
Bạn
cũ còn thương ,cứ mãi
đeo
Thơ thẩn
thu về nơi xứ lạ
Buồn
theo chiếc lá rụng bay vèo!
!
HS
Nghèo !
Sông Thu
Sông Thu
Chơi quá cho nên chịu
kiếp nghèo
Cửa
nhà trống hoác,cảnh buồn teo
Áo quần
nham nhở hàm răng chuột
Chiếu
gối te tua móng vuốt mèo.
Sáng bởi
sao trời,đèn khỏi thắp
Rõ nhờ đom
đóm ,kính thôi đeo!
Thân hình mỏng
dính như tờ giấy
Cơn gió đi qua thổi
cái vèo !
ST
Số trời
Võ Làng Trâm
Võ Làng Trâm
Đồng Tử xưa kia cũng vốn nghèo ,
Thân mình chắc
hẳn cũng leo teo ,
Bần
dân vớ bở ôm công chúa (Tiên Dung)
Cá rán ngờ đâu
lọt miệng mèo !
Định mệnh an bài chắc mãi bám ,
Cơ duyên có phá vẫn
hoài đeo ?
Khó khăn thây kệ
đừng bi lụy
Sống được bao năm lại thác vèo !
VLT
Thiếu
vải
Văn Thanh
Văn Thanh
Cô nàng thiếu
vải phải đâu nghèo
Thân thể tràn đầy chẳng chỗ teo
Hai vú xập
xòe trông mát mắt
Đôi mông ỏng
ẹo khác chi mèo
Lẹ làng trai trẻ thì ham
muốn
Lọm khọm già nua cũng cố đeo
Ham hố nhìn hoài nơi cấm kín
Có ngày đôi mắt
phải bay vèo..!
VT
Thời
thượng
Thu Vân
Thu Vân
Thời
buổi văn minh hổng phải nghèo
Thức
thời tiến hóa thích eo teo
Tóc vàng, tóc đỏ,
xù lông nhím
Móng trằng,
móng xanh nhọn vuốt mèo
Xăm vẽ
trên mình rồng, phượng múa
Cài treo dưới
rốn nhẩn vòng đeo
Ngợm
không, người cũng không
ra khỉ
Xế hộp, mô tô, cứ vút
vèo!
TV
Gái quê
Lương Thế Hùng
Lương Thế Hùng
Gái quê đâu ngán đói hay nghèo
Vẫn mập phổng phao chẳng
tóp teo.
Miệng
nói nhẹ nhàng như gió thoảng
Chân đi uyển
chuyển tựa con mèo.
Nhiều
người yêu nết mong làm bạn
Bao kẻ mến tình cố bám đeo.
Nhìn thấy
người xinh xin chớ ghẹo
Có khi lại
bị đá bay vèo!
LTH
Võ Làng Trâm biên tập
volangtram@yahoo.com.vn