![](https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhGu0OFz0olMkcddi7gOMkX2rp9n6g2VyaOy2kB4k2JBkiTsIe7ChCNsQbwUchhFWPUX3DAhteud9059q5j_nD3QlyjwyEwPwE6Wgmh45ucJYaxS0WYw0e2ExIOWTHFlTqIsbqJNJkPs8Y/s320/DSC05983.jpg)
Cuối nguồn Ô Lâu
Có một làng Rào mênh mông nước
Ở góc thuyền chài
Người cất vó tung hê con cá vượt!
*
Từ quán Cây Bàng
Nơi xuôi về phá Tam Giang
Bạn tôi dẫn chuyện:
“Chầm làng Rào*, trào Phú Kinh*”
Tên làng ngày xưa quá đỗi ân tình !
*
Người dân làng Rào
Chân chất, thật thà, bến quê neo đậu
Lươn, ốc, chuột đồng… thơm mùi xào nấu
Thết khách miền xa
*
Người dân làng Rào
Khách khí mần chi cho mệt !
Sống tung tẩy cho đời vui
Như giăng lưới bắt chim trời
*
Tôi cảm nhận lần đầu tiên đến
Gọi tên làng như gọi mối tình xa…
17.10.2007
VÕ VĂN HOA
*Làng Rào: Tức làng Vân Trình, thuộc xã Phong Bình, Phong Điền, Thừa Thiên- Huế ngày nay.
*Phú Kinh: Thuộc xã Hải Hòa, huyện Hải Lăng, Quảng Trị
*Chầm, trào (sào): Dụng cụ để chèo, chống
Trích từ tập thơ Gió Cuốn Mặt Sông, tác giả Võ Văn Hoa, NXB Thuận Hóa, 2008, tác giả gởi tặng.
No comments:
Post a Comment