53. Chó sói và cậu bé
Bé vắt vẻo ngồi trên nóc ngói
Nhìn xuống thì thấy Sói đi ngang
Cậu ta lập tức la làng
Cất lời chửi rủa ngày càng to thêm
«-Tên khốn kiếp trộm đêm, giết lợn
Cớ sao mày táo tợn qua đây
Toàn người lương thiện khu này
Ai không ghét đứa mặt dày thối tha!»
«-Mẹ kiếp chứ, đúng là can đảm
Thôi xéo đi hỡi bạn quí yêu»
Sói không thua, cũng ra điều
«-Đứng trên cao tít buông chiêu – quá hèn!»
A Kid was perched up on the top of a house, and looking down saw a Wolf passing under him. Immediately he began to revile and attack his enemy. "Murderer and thief," he cried, "what do you here near honest folks' houses? How dare you make an appearance where your vile deeds are known?" "Curse away, my young friend," said the Wolf. "It is easy to be brave from a safe distance."
54. Lừa và lũ Ếch
Lừa
chở gỗ ngang qua ao nhỏ
Bị
trượt chân lộn cổ xuống bùn
Vướng
hàng không thể đứng lên
Lừa
ta than vãn kêu rên phì phò
Lũ
Ếch quen bùn nhơ nước trắng
Nghe
tiếng rên chúng mắng một hồi:
“Nếu anh cũng như chúng tôi
suốt ngày bì bõm thì rồi ra sao?
Chỉ vừa mới ngã nhào xuống nước
Đã
kêu rên những tưởng sắp toi
Đúng
là lắm kẻ trên đời
Thiếu can đảm mà sẵn lời kêu ca…
The
Ass and the Frogs
An Ass, carrying a load of wood, passed through a pond. As he was crossing
through the water he lost his footing, stumbled and fell, and not being able to
rise on account of his load, groaned heavily. Some Frogs frequenting the pool
heard his lamentation, and said, "What would you do if you had to live
here always as we do, when you make such a fuss about a mere fall into the
water?"
Men often bear little grievances with less courage than they do large
misfortunes.
55. Đĩa đèn dầu
Đĩa
đèn đổ đầy dầu sáng rực
Khuyếch
khoác mình hơn đứt mặt trời
Bất
ngờ cơn gió qua chơi
Lửa
kia tắt phụt, đèn thời tối đen
Chủ
nhân phải bật diêm châm lại
Bảo
“tự cao tự đại vừa thôi
Nhớ
rằng các sao trên trời
không ngôi nào phải nhờ người quẹt diêm”
The
Lamp
A Lamp, soaked with too much oil and flaring brightly, boasted that it gave
more light than the sun. Then a sudden puff of wind arose, and the Lamp was
immediately extinguished. Its owner lit it again, and said: "Boast no
more, but henceforth be content to give thy light in silence. Know that not
even the stars need to be relit"
56. Cáo và gà trống
Gà Trống đậu cành cao chót vót
Gáy to vang lảnh lót rừng cây
Cáo ta sáng mắt lên ngay
Bởi đang lép kẹp dạ dày trống không.
Nhưng Cáo thấy khó lòng chạm tới
Gà đứng cao vời vợi trên đầu
Trò ranh ma
liền nghĩ mau
Lôi anh Trống
xuống nhét vào bụng teo
«Xin lỗi, Trống
bồ tèo yêu mến…
- Cáo thốt ra
nghe đến dịu dàng-
… Cậu đã nghe tin cả làng
đồng lòng công
bố chữ vàng tuyên ngôn
Rằng từ nay
không còn thù oán
giữa thú, chim… muôn vạn sinh linh
không săn mồi trong rừng xanh
không ai hà hiếp, cướp giành lẫn
nhau
Nào, nào hãy mau mau xuống đất
Nghe thêm bao chuyện rất hay ho…”
Trồng thì chẳng phải tay mơ
Biết thừa Cáo vốn lọc lừa ranh ma
Nên chỉ vươn cổ xa trông ngóng
Như thể đang mải hóng tay nào
-Trống ơi, đợi ai đấy sao?
Nóng lòng, Cáo ngẩng cổ cao thăm dò.
- Đám chó hoang đang mò tìm đến
yên tâm đi, Cáo mến thân ơi…
- Thế à, vậy tớ đi thôi…
- Đừng đi, đợi chúng đến ngồi bàn
thêm
mình đang lựa cành tìm cách xuống
chúng đến đây chẳng uổng công chờ
hòa bình thỏa ước rất thơ!…
- Thôi thôi, tớ chẳng thể chờ được
đâu
cái đám sủa gâu gâu chưa biết
chưa nghe tin Hiệp ước Hòa bình”
Cáo ta chuồn đi
rất nhanh
Chớ nên tin
tưởng thứ tình bạn ma!
The Rooster and the Fox 145
A rooster was perched on a branch of a very high tree, crowing loudly.
His powerful exclamations were heard throughout the forest and caught the
attention of a hungry fox who was out and about looking for a prey.
The fox saw how high the bird was positioned and thought of a sly
way to bring the rooster down for his meal.
“Excuse me, my dear proud Rooster,” he gently spoke, “Have you not heard
of the universal treaty and proclamation of harmony that is now set before all
beasts and birds and every creature in our forest. We are no longer to hunt or
prey nor ravish one another, but we are to live together in peace, harmony, and
love. Do come down, Rooster, and we shall speak more on this matter of such
great importance.”
Now, the rooster, who knew that the fox was known for his sly wit,
said nothing, but looked out in the distance, as if he were seeing something.
“At what are you looking so intently?” asked the fox.
“I see a pack of wild dogs,” said the rooster,
“I do believe they’re coming our way, Mr. Fox.”
“Oh, I must go,” said the fox.
“Please do not go yet, Mr. Fox,” said the
rooster, “I was just on my way down. We will wait on the dogs and discuss this
new time of peace with all.”
“No, no,” said the fox, “I must go. The dogs
have not heard of this treaty of peace yet.”
Beware of
the sudden offers of friendship.
No comments:
Post a Comment