159. The Fox and the Lion
A
Fox entered into a partnership with a Lion on the pretense of becoming
his servant. Each undertook his proper duty in accordance with his
own nature and powers.
The Fox discovered and pointed out the prey; the Lion sprang on it and seized it. The Fox soon became jealous of the Lion carrying off the Lion's share, and said that he would no longer find out the prey, but would capture it on his own account.
The next day he attempted to snatch a lamb from the fold, but he himself fell prey to the huntsmen and hounds.
159.
Sư
tử và Cáo
Cáo muốn chung phần cùng Sư tử
Với chức năng phục vụ săn mồi
Phân công theo sức theo tài
Tùy theo năng khiếu mỗi loài trời cho
Phát hiện mồi thập thò đâu đó
Cáo tức thì chỉ trỏ cho Sư
Con gì cũng chết đứ đừ
Sau cú nhảy của mãnh sư chộp mồi
Chẳng mấy chốc Cáo nguôi thích thú
Tị với phần sư tử mang đi
Nói rằng cộng tác làm chi
Tự mình săn lấy cần gì đến ai.
Hôm sau Cáo trổ tài khéo léo
Định vồ con cừu béo trong đàn
Nhưng chính nó thành mồi ngon
Cho
thợ săn cùng mấy con chó lài…
160.
The Ass and the Horse
An Ass besought a Horse to spare him a small portion of his
feed. "Yes," said the Horse; "if any remains out of
what I am now eating I will give it you for the sake of my own
superior dignity, and if you will come when I reach my own stall in
the evening, I will give you a little sack full of barley." The
Ass replied, "Thank you. But I can't think that you, who refuse
me a little matter now. will by and by confer on me a greater
benefit."
160.
Ngựa
và Lừa
Lừa gặp Ngựa cầu xin khẩn thiết
Bớt cho mình chút ít khẩu phần
Trong bữa mà Ngựa đang ăn
Ngựa rằng “Ta chẳng chút ngần ngại chi.
Nếu như có thứ gì còn lại
trong bữa này sẽ đãi ngay ngươi,
cũng cần phẩm giá với đời…
Tốt hơn để tối nay ngươi qua nhà
thì sẽ nhận được quà lúa mạch
một vài bao đãi khách của ta…”
Lừa rằng “cám ơn đại gia
nhưng tôi thật khó để mà cả tin
rằng ai đang điềm nhiên chén nhẵn
bữa ăn này lại sẵn lòng cho
kẻ nghèo một món quà to
cám ơn ngài ạ, thà khò nhịn suông!...
161.
The Mother and the Wolf
A famished Wolf was about in the morning in search of food.
As he passed the door of a cottage built in the forest, he heard a
Mother say to her child, "Be quiet, or I will throw you out of
the window, and the Wolf shall eat you."
The Wolf sat all day waiting at the door. In the evening he heard the same woman fondling her child and saying: "You are quiet now, and if the Wolf should come, we will kill him."
The Wolf, hearing these words, went home, gasping with cold and hunger. When he reached his den, Mistress Wolf inquired of him why he returned wearied and supperless, so contrary to his wont. He replied: "Why, forsooth! (use I gave credence to the words of a woman!"
161. Bà mẹ và con Sói
Sói ta đi kiếm mồi buổi sáng
Đói cồn cào lảng vảng, quẩn quanh
Ngang qua cửa ngôi nhà tranh
ở bìa rừng, hóng âm thanh trong nhà
Nghe thấy tiếng đàn bà cáu bẳn
Dọa đứa con: “Có lặng đi không
Không tao quăng ra ngoài song
Sói nó vớ được thì tong đời liền!”
Sói kiên nhẫn nép hiên cố đợi
sáng tới chiều bụng đói mắt hoa
Tối thì trong nhà phát ra
Cũng
tiếng đàn bà ban sáng nựng con:
“Bé yêu ơi ngủ
ngoan đi nhé
Con sói nào ngấp nghé quanh đây
Mẹ bảo bố giết chết ngay…”
Sói ta kinh hoảng vội quay đầu chuồn
Thở hổn hển luôn mồm rên rỉ
Thân lạnh băng, bụng chỉ còn da
Khặc khừ mò về đến nhà
Sói
vợ đón hỏi, rất là ngạc nhiên:
“Cớ làm sao buồn phiền, ảo não
Sáng đến giờ cơm cháo gì chưa”
Sói chồng văng tục, khặc khừ
“Mẹ nó chứ, tao thật ngu, đáng đời
Tin vào con mẹ lắm lời…”
162.
The Two Soldiers and the Robber
Two Soldiers traveling together were set upon by a Robber.
The one fled away; the other stood his ground and defended himself
with his stout right hand. The Robber being slain, the timid
companion ran up and drew his sword, and then, throwing back his
traveling cloak said, "I'll at him, and I'll take care he shall
learn whom he has attacked."
On this, he who had fought with the Robber made answer, "I only wish that you had helped me just now, even if it had been only with those words, for I should have been the more encouraged, believing them to be true; but now put up your sword in its sheath and hold your equally useless tongue, till you can deceive others who do not know you. I, indeed, who have experienced with what speed you run away, know right well that no dependence can be placed on your valor.
162.
Hai anh lính và tên cướp
Hai anh lính cùng đi du lịch
Bị cướp đường công kích bất ngờ
Một bỏ chạy – thỏ còn thua.
Một thì trụ lại tay giơ đỡ đòn.
Tên cướp bại, chẳng còn ngọ nguậy
Kẻ chạy đi quay lại tức thời
Áo choàng quẳng xuống một nơi
Bừng bừng khí thế, gươm lôi ra cầm
Trỏ thằng cướp hầm hầm quát thét
“Tao sẽ cho mày biết tay tao…
Anh kia bình tĩnh xen vào
“Lúc nãy tôi thật ước ao có người
dẫu chỉ nói những lời như vậy
để tôi đỡ cảm thấy nguy nan…
Nhưng giờ xin anh cất gươm
Lưỡi anh cũng thế xin nằm im cho
Hai thứ ấy bây giờ vô dụng
Hãy để dành lúc đụng người nào
Chưa từng biết anh ra sao
Tôi thì nhìn thấy anh lao chạy rồi
Dũng cảm đến thế thì thôi…
Ngọc Châu
ngocchaunvhp@gmail.com
No comments:
Post a Comment