GIAI THOẠI VỀ BÀI THƠ "PHONG KIỀU DẠ BẠC" CỦA TRƯƠNG KẾ
Nguyễn Ngọc Kiên tóm lược
“Phong Kiều dạ bạc” (楓橋夜泊) là bài thơ rất nổi tiếng của Trương Kế (张继),
tác giả sống vào khoảng trước sau năm 756- đời vua Đường Túc Tông. Trương Kế tự là Ý Tôn, từng thi đậu
tiến sĩ và làm quan trong triều với chức vụ Tự bộ viên ngoại lang, về sau bị đổi
ra Hồng Châu coi việc tài phú và mất tại đây. Sinh thời, ông
là người học rộng, thích đàm đạo và bàn bạc văn chương, thế sự..., đặc biệt rất
thích làm thơ. Thơ của ông trong “Toàn Đường thi” có chép thành một quyển,
nhưng chỉ một bài “Phong Kiều dạ bạc” là tác phẩm nổi tiếng nhất của ông, chỉ với
nó ông đã được liệt vào hàng “đại gia” và đã giúp ông lưu danh thiên cổ. Nguyên
tác:
月 落 烏 啼 霜 滿 天,
江 楓 漁 火 對 愁 眠。
姑 蘇 城 外 寒 山 寺,
夜 半 鐘 聲 到 客 船
Phiên âm:
江 楓 漁 火 對 愁 眠。
姑 蘇 城 外 寒 山 寺,
夜 半 鐘 聲 到 客 船
Phiên âm:
(Nguyệt lạc, ô đề, sương mãn
thiên
Giang phong ngư hỏa đối sầu miên
Cô Tô thành ngoại Hà San tự
Dạ bán chung thanh đáo khách thuyền.)
Giang phong ngư hỏa đối sầu miên
Cô Tô thành ngoại Hà San tự
Dạ bán chung thanh đáo khách thuyền.)
Dịch nghĩa:
Trăng lặn, quạ kêu, sương phủ đầy trời
Hàng cây phong và bếp lửa thuyền chài cùng trong một giấc ngủ buồn
Chùa Hà San bên ngoài thành Cô Tô
Nửa đêm bỗng nghe tiếng chuông chùa vọng đến thuyền ai.
Trăng lặn, quạ kêu, sương phủ đầy trời
Hàng cây phong và bếp lửa thuyền chài cùng trong một giấc ngủ buồn
Chùa Hà San bên ngoài thành Cô Tô
Nửa đêm bỗng nghe tiếng chuông chùa vọng đến thuyền ai.
Bản dịch của Nguyễn Hàm Ninh thường được cho là của
Tản Đà:
Trăng tà, tiếng quạ kêu sương,
Lửa chài, cây bến, sầu vương giấc hồ.
Thuyền ai đậu bến Cô Tô,
Nửa đêm nghe tiếng chuông chùa Hàn San.
Bản dịch của Trần Trọng San:
Trăng tà, tiếng quạ vẳng sương rơi,
Sầu đượm hàng phong, giấc lửa chài.
Ngoài lũy Cô Tô, chùa vắng vẻ,
Nửa đêm chuông vẳng đến thuyền ai.
Bài thơ Phong Kiều dạ bạc sau này đã được Khang Hữu Vi đời nhà Thanh khắc trên tấm bia lớn dựng trong chùa Hàn San để cho người đời sau qua đây chiêm ngưỡng.
Trăng tà, tiếng quạ kêu sương,
Lửa chài, cây bến, sầu vương giấc hồ.
Thuyền ai đậu bến Cô Tô,
Nửa đêm nghe tiếng chuông chùa Hàn San.
Bản dịch của Trần Trọng San:
Trăng tà, tiếng quạ vẳng sương rơi,
Sầu đượm hàng phong, giấc lửa chài.
Ngoài lũy Cô Tô, chùa vắng vẻ,
Nửa đêm chuông vẳng đến thuyền ai.
Bài thơ Phong Kiều dạ bạc sau này đã được Khang Hữu Vi đời nhà Thanh khắc trên tấm bia lớn dựng trong chùa Hàn San để cho người đời sau qua đây chiêm ngưỡng.
No comments:
Post a Comment