Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Tuesday, January 18, 2022

NGỤ NGÔN Ê-DỐP (89-92) - Ngọc Châu phỏng dịch sang thơ song thất lục bát

 

Nhà văn Ngọc Châu

 

89. The Two Frogs

 

Two Frogs were neighbors. One inhabited a deep pond, far removed from public view; the other lived in a containing little water, and traversed by a country road. The Frog that lived in the pond warned his friend to change his residence and entreated him to come and live with him, saying that he would enjoy greater safety from danger and more abundant food. The other refused, saying that he felt it so very hard to leave a place to which he had become accustomed. A few days afterwards a heavy wagon passed through the gully and crushed him to death under its wheels.

A willful man will have his way to his own hurt.

 

Hai con Ếch

 

Hai con ếch láng giềng gần gũi

Một con sống ở dưới ao sâu

Xa nơi kẻ dạo, người câu

Con kia sống ở ruộng rau cạnh đường

Nước đã ít lại thường hay có

Ngựa xe qua, xẹp cỏ, tụt mương

Ếch kia vì vậy vẫn thường

khuyên rằng nên bỏ chỗ mương cạn này

Bảo bạn  "Cậu về đây cùng ở

An toàn, lại thừa mứa thức ăn…”

Nhưng con kia cãi rất hăng

Rằng “Không thể bỏ nơi hằng nghỉ ngơi 

Tớ đã sống quen rồi rất ổn…”

Vậy nhưng chỉ ba bốn hôm sau

Chiếc xe ngựa xuống dốc cầu

Sụt đường lăn xuống bẹp đầu ếch ta

Chuyện đời thường thế, luôn là:

Cứng đầu mấy chốc thì ma đã vời.  

 

90. The Serpent and the Eagle 

 

A Serpent and an Eagle were struggling with each other in deadly conflict. The Serpent had the advantage, and was about to strangle the bird. A countryman saw them, and running up, loosed the coil of the Serpent and let the Eagle go free. The Serpent, irritated at the escape of his prey, injected his poison into the drinking horn of the countryman. The rustic, ignorant of his danger, was about to drink, when the Eagle struck his hand with his wing, and, seizing the drinking horn in his talons, carried it aloft.

 

Rắn và chim Ưng

 

Ưng cùng Rắn choảng nhau sống chết

Rắn rõ ràng sắp kết thúc nhanh

Cổ Ưng, Rắn quấn vòng quanh

Xiết thêm tí nữa Ưng thành thây ma

Bác nhà quê từ  xa chạy tới

Tóm đầu xà để nới vòng ra

Chim Ưng nạn khỏi tai qua

Rắn thì tức, quyết không tha vụ này

Bí mật Rắn nhả ngay nọc độc

Vào đoạn sừng thay cốc uống trà

Nhà quê tính nết thật thà

Đưa sừng lên uống nề hà chi đâu

Ưng trông thấy xà mau xuống cạnh

Bác nông dân,

                     đập mạnh vào tay

Dùng mỏ quắp sừng đi ngay

Làm ơn, ơn trả, nghĩa dày không quên…

 

91. The Hart and the Vine

 

A Hart, hard pressed in the chase, hid himself beneath the large leaves of a Vine. The huntsmen, in their haste, overshot the place of his concealment. Supposing all danger to have passed, the Hart began to nibble the tendrils  of the Vine. One of the huntsmen, attracted by the rustling of the leaves, looked back, and seeing the Hart, shot an arrow from his bow and struck it. The Hart, at the point of death, groaned: "I am rightly served, for I should not have maltreated the Vine that saved me."

 

Con Hươu và bụi nho

 

Hươu đực bị người săn đuổi quá

Nấp vào sau dàn lá nho to

Thợ săn buông ít tên dò

Tầm cao hơn chỗ bụi nho nó nằm

Lát sau thấy yên tâm nơi đó

Hươu bắt đầu nhìn ngó cỏ cây

Buồn mồm nhấm mấy tua dây

Là tay leo của bụi cây trên đầu

Một cung thủ chợt đâu ngóng ngó

Lắng tai nghe lá, gió xạc xào

Buông một mũi tên xem sao

Ngờ đâu lại trúng ngay vào hươu kia

Trong giây phút hồn lìa khỏi xác

Hươu thấy mình xứng đáng ăn tên

“Đã được che khuất ổn yên

Lại còn gặm nhấm dây mềm, lá xanh.. »

 

92. The Mule

 

A Mule, frolicsome from lack of work and from too much corn, galloped about in a very extravagant manner, and said to himself: "My father surely was a high-mettled racer, and I am his own child in speed and spirit." On the next day, being driven a long journey, and feeling very wearied, he exclaimed in a disconsolate tone: "I must have made a mistake; my father, after all, could have been only an ass."

 

Đúng là Lừa  

 

Chú Lừa đang đùa vui khoái tỉ

(Không việc làm, một bị ngô to)

Tung chân lên, phóng ra trò

Nghĩ mình can đảm, thuộc lò hùng anh

“Bố mình đua hẳn giành giải nhất

Mình giống ông cả chất lẫn hình…”

Đến ngày è cổ hành trình

Đường xa, mang nặng, thấy mình là ai

“Hôm qua hóa ra mình sai

Bố mình đúng chất dài tai, thân Lừa…”


NGỌC CHÂU

ngocchaunvhp@gmail.com


No comments: