Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Saturday, March 31, 2012

THƠ NHẶT VỘI TRÊN ĐƯỜNG* - Hồ Sĩ Bình đọc thơ Đinh Tấn Phước



Tôi quen với Phước từ thời còn ở Đại học Sư phạm Huế, cùng một khóa nhưng khác khoa, anh học toán và sau này anh lấy bằng tiến sĩ toán học, có nhiều công trình nghiên cứu về khoa học thuộc ngành giáo dục và hàng không. Cứ ngỡ là anh theo nghiệp toán thì rất xa lạ với thơ. Thế nhưng sau nhiều năm gặp lại, không ngờ anh lại xuất bản trong vòng mấy năm 2 tập thơ : Gió mùa (Nxb Hội Nhà văn) và Chạm bóng (Nxb Văn học )

-Tác phẩm đạt Giải thưởng Thơ 2009 của Ủy ban Toàn quốc Liên hiệp các Hội Văn học Nghệ thuật Việt Nam và mới đây là n bài thơ ngắn.

Khác với 2 tập thơ trước, tập thơ mới nhất nghe cái tên không đã gợi lên hình ảnh cái chất toán ở con người tác giả. Nói đến toán là người ta nghĩ đến tư duy logic, thiên về trí tuệ, lý tính mà thơ lại thiên về cảm xúc. Đọc n bài thơ ngắn, bỗng dưng 2 cái thuộc tính tưởng như đối lập đấy lại trộn lẫn giao hòa, tạo ra những liên tưởng bất ngờ thú vị. Nói là ngắn, tưởng là gọn nhưng lại không gọn, giản dị mà không hề giản lược bởi vì thơ anh ý tại ngôn ngoại buộc người đọc phải trầm tư nghĩ ngợi, đào sâu tự vấn của một kiểu thơ có lượng từ rất ít ỏi mà chiều kích thông tin thì trải rộng. Tác giả như mời gọi người đọc tiếp tục suy ngẫm theo cảm nhận của riêng mình.

Nhiều bài thơ vang vọng một âm hưởng thiền, nói mà như tịnh không, không mà như nói, dửng dưng nhẹ nhàng mà khơi gợi thâm thúy. Thơ thiền xưa Vương Duy viết : Sơn lộ nguyên vô vũ / Không thủy thấp nhân y (Đường núi vốn không có mưa / Chỉ màu xanh hư không ướt áo người). Tại sao trời không mưa mà ướt áo người. Chỉ với tinh thần tánh không, trung quán bao la mới thấy màu xanh hư ảo là chốn trần ai, chở nặng thân phận con người. Nhặt đâu đó trong thơ Phước, phong vị thiền vẫn ẩn hiện như con nhện nước / lăn tăn / chiều giông gió (Bài 29). Chiều giông gió phải chăng là khổ nạn trần thế  đầy âu lo bất trắc mà con người bé nhỏ như con nhện nước loay hoay tất tả xuôi ngược. Tất cả như giấc mộng huyễn hóa, như bọt nước lăn tăn trong dòng nghiệp lực. Bài thơ đầy ấn tượng, thiết tha với đời mà không bám víu, giải thoát mà không lìa bỏ.

Tập thơ gồm 101 bài, phần lớn sử dụng thủ pháp nghệ thuật ẩn dụ, trường dụ và đối lập. Miêu tả hình ảnh hiện thực, cụ thể để biểu đạt liên tưởng đến một ý tưởng khác, tả cái cụ thể để nói đến cái trừu tượng. Và để khắc họa hình ảnh một cách ấn tượng sâu sắc là những kết thúc bất ngờ gần như đối lập:

thẻ tôi đeo
tôi sửa
lại lật trái, tôi không sửa (Bài 99)

n bài thơ ngắn, là con số nguyên tự nhiên bất kỳ trong tập hợp từ 1 đến 10, 100, 1000… nên phải hiểu 101 bài thơ ngắn là một chặng đường thơ với những nghĩ suy bất chợt, những phát hiện tình cờ. Tác giả không hề có ý thức lập ngôn gì to tát nên trong thơ không thiếu những hình ảnh rất gần gũi, quen thuộc nhưng thật là se buốt tâm can. Chỉ là ký ức sống dậy của chim chèo bẻo / cánh đồng vừa
gặt / tuổi thơ
(Bài 32); là nỗi cô đơn trên đường về với Đom đóm khuya / lạnh ngắt/ lối về (Bài 31) là Nắng trẻ con / trên mặt sông / long lanh và nhẹ; là ngọn tre / cánh cò / mong manh chiều gió (Bài 94), là động đậy cánh sen /có gì / tan loãng (Bài 18). Những hình ảnh đan xen của nhiều tâm trạng, khi bồi hồi bổi hổi, khi nhẹ lòng một chút niềm vui, khi dùng dằng nỗi nhớ… nhưng có điều tất cả đều mong manh, đìu hiu nhuốm màu phai nhạt. Những tứ thơ nhiều khi bất chợt nhặt vội trên đường của một tâm hồn lắm đa đoan trần thế lại dạt dào cảm xúc. Con người ấy luôn hé lộ trong thơ sự giằng xé nội tâm nhiều khi đầy mâu thuẫn, xung đột, mà biết đâu thơ đã làm tâm hồn anh cảm thấy cân bằng hơn.

 Nói là nhặt vội trên đường nhưng thơ của Đinh Tấn Phước có khi mang một tính  khái quát cao. Những hình ảnh nặng lắm lòng người, đầy thương cảm, như tiếng vọng kêu gào : tiếng sóng / chạm bát cơm dân chài / mặn chát (Bài 2), hay vẩn vơ triết lý đậm chất suy tưởng : chỉ có kiến là giỏi / bò qua đêm thâu / ngủ ở linh hồn (Bài 11); là nỗi cô đơn khủng khiếp của thi nhân trước trang giấy : mang câu thơ / đi qua một câu thơ / chiều sa mạc (Bài 19).

n bài thơ ngắn đầy chất ngẫu hứng. Ngôn ngữ thơ được nén lại như không thể dồn nén hơn được nữa, gần như vô ngôn thiền định, nhưng có lẽ đánh thức nơi tâm hồn người đọc bởi một thế giới nội tâm đa cảm và đầy bất an của nhà thơ. Chọn cho mình một kiểu thức thể hiện trong thơ một cách khiêm cung nhưng chứa đầy sự an nhiên tự tại của một con người nhiều từng trải suy nghiệm, thơ của anh là thơ của một người nhìn ra mọi sự phù du của thế sự.

Hồ Sĩ Bình
hosibinh@gmail.com 


(*) n bài thơ ngắn. Đinh Tấn Phước . NXB Văn học - 2012.
 dinhtanphuoc1@yahoo.com.vn

READ MORE - THƠ NHẶT VỘI TRÊN ĐƯỜNG* - Hồ Sĩ Bình đọc thơ Đinh Tấn Phước

RAU TONG - Lê Đăng Mành


   Thuộc họ Rong nhưng sống đời tinh khiết chỉ mọc ở “trằm, bàu” nước chảy, thân mềm ẻo lả thả tóc bồng bềnh theo dòng nước. Là món ăn dân dã của người quê đôi bờ sông Ô Lâu thuộc Bắc Thừa Thiên - Huế và Nam Hải Lăng, là cây trời cho khỏi trồng mọc nhiều ở dưới đáy sông hồ vùng nước ngọt có đất pha cát trắng tinh như “trằm, bàu” ở Thôn Niêm thuộc xã Phong Hòa - Thừa thiên Huế thu lượm trong mùa thu đông mò tìm rất khổ cực, bán nhiều ở chợ Hôm Ưu Điềm (chợ chiều Ưu Điềm) và các chợ nhỏ ở những vùng phụ cận. Vì mang thân phận “rong” nên giá rất “bèo”.

     Rau tong ăn sống, cách chế biến đơn giản ít hao tốn: Mua về mở giây buộc, rau bung ra như mái tóc thề xanh rêu ngan ngát, tay cầm trên “troốc  ác”(1), gốc của cây rong,  mà rung cho tim non và rong bèo rơi rụng rồi cắt, nhưng vặn đứt từng đoạn khoảng 10cm thì ăn ngon hơn cắt, nhồi sơ cho mềm nhàu rồi rửa sạch trộn thêm húng quế, rau thơm diếp cá cải con để ăn.

     Quan trọng là nước chắm, rau tong thì quấn quýt gắn bó với mắm "đuốc"(2) nên “nhị vị tri âm” gặp nhau “mới bắt”, kho "nác đuốc"(3) mỡ heo phải giã chứ không xắt, đổ mỡ vào chảo hay “tréc”(4) đất nung phi khử gia vị nghe thơm, đánh quậy "nác đuốc" lóng cặn rồi cho vào, "nác đuốc" sôi mỡ nổi lềnh bềnh, đập ớt tươi, củ ném củ hành thêm vào đốt rơm lửa nhỏ sôi đều là được.

     Đi đồng (làm ruộng) về đập chân cái bộp, rũ bụi ngoài thềm, thoảng mùi ngầy ngậy khói rơm quyện hòa cùng hơi thơm "nác đuốc" trong “tréc” tỏa ra thơm lừng nằm cạnh “đúa”(5) rau tong bên nồi cơm nóng hoặc môn khoai “sỏn sẻn e ấp” nghiêng nằm chờ đợi… Nghe tiếng Mạ kêu hỏi ai mà không cuống cẳng quay về?

     Ăn theo lối phàm phu mới ngon, nghĩa là: bới cơm ra chén, gắp một nùi rau chan nước ruốc lên, ớt tươi nằm vắt đỏ lòm “vô tâm và” cả búng nhai ngồm ngoàm rau ráu mới thẩm thấu cái hương vị cay, chát, ngọt, bùi vô phân biệt của Rau Tong, cùng đinh cũng như Quan viên một lần ghé gắp thì muôn thuở không quên trong cái se lạnh của hơi đông quê nhà.

    Ăn cao lương mỹ vị như cung đình còn xâu xé, hơn thua, ghét ganh thừa mứa thì mần răng “thế tử“(6) khỏi "thề lê"(7) cái “rọt”(8)  đi hút mỡ, ăn như rứa răng bì nổi với rau tong.

     Món rau tong rất hiền như đời của rau. khi sống là nơi nương náu của tôm tép rong rêu trong cơn mưa lũ dữ, khi hoá thân rau là bạn của tiêu hành ném ớt cay sè. Cho nên từ cổ chí kim chưa nghe ai ăn rau tong bị rối loạn tiêu hoá hoặc tiêu chảy.

     Người viết ở quê khi trái mùa cũng quay quắt nhớ Rau Tong,nên “mần nghếch”(9) cảm khái đôi ba vần gửi tặng bạn lữ tha hương và người quê Văn Quỹ mến yêu .




Nh mùa rau tong!

Ngút ngàn độộng(10) cát Thôn Niêm
Đưới trằm(11) lấp lánh Mạ(12) tìm Rau Tong
Bồng bềnh rau lướt sóng đông
Rét run triêng gióng(13) Mạ còng lưng sương(14)
Phận nghèo rau cũng cảm thương
Chêm(15) cùng khoai sắn đoạn trường giêng hai
Đời con phiêu bạt trần ai
Cao lương thì kệ(16), nhớ hoài Rau Tong

    

CHÚ THÍCH:

(1)-Tróc ác : đnh đu
(2)-
ruc (mm ruc)
(3)-
nước ruc, nước chm làm t mm ruc
(4)-Tréc: bng đt nung dùng đ kho tht cá, min Nam gi là “t” (cá rô kho t)
(5)-Đúa: r rá đan bng tre
(6)-Thế tCon c ca chúa hay ca vua chư hu.
(7)-Th
lê: lê môt cách nng nhc
(8)-Rt: rut, ni tng ca cơ th.
(9)-Mn nghếch: làm nhng điu vô ích v vn
(10)-Độộng cát: cn cát, gò cát
(11)-Đưới trm: dưới bàu, dưới ao, h
(12)-M: m
(13)-Triêng gióng: quang gánh
(14)-Sương (đng t): gánh
(15)-Chêm: nêm, nhét thêm, kèm thêm.
(16)-K: b qua, xem như không có gì

 ledangmanh@gmail.com

READ MORE - RAU TONG - Lê Đăng Mành

Thursday, March 29, 2012

Chùm thơ của Sông Thu, Võ Làng Trâm, Thu Vân


          CƠN MƯA GIỮA HẠ

Đang khi nóng bức gặp cơn mưa
Ào vội ra sân thỏa thích đùa
Tới tấp vòi sen phun mát mặt (1)
Ì ầm tiếng pháo đón giao thừa (2)
Khum tay hứng nước làm ly uống
Nhắm mắt xoay mình để gió đưa...
Tiếng vợ trong nhà kêu lảnh lót:
"Ô hay! Cái tật mãi không chừa!"

             (Cơn mưa chiều 21/3/2012)
(1)Nước mưa quất vào mặt như nước vòi sen
(2)Tiếng sấm nổ ì ầm như tiếng pháo giao thừa
Sông Thu
             songthu195@yahoo.com.vn 

 
Bài họa
 
VỀ VỚI NHA TRANG
Thời tiết bốn mùa ít ngập mưa
Nói ra bạn bảo tớ hay đùa
Ngoài nầy nắng gió trời ban đủ
Trong đấy triều dâng đất hóa thừa
Muốn sướng quanh năm nhờ kẻ đón
Ham vui hàng tháng kiếm người đưa
Nha Trang phố biển nên tìm đến
Nghỉ đưỡng ,ăn chơi chẳng chuyện chừa . . .
                                     VLT
volangtram@yahoo.com.vn


TÌNH CỜ

Nắng hạn khô cằn chợt đổ mưa
Ngàn cây tỉnh giấc lắt lay đùa
Lá hoa thay áo khoe hương sắc
Ong bướm no say hút mật thừa  
Con tạo xoay vần không kẻ đẩy
Cuộc đời xuôi ngược, chẳng ai đưa
Hồng nhan kỳ ngộ, cơ may gặp
Tri kỷ vô duyên, vận rũi chừa
                         Thu Vân


READ MORE - Chùm thơ của Sông Thu, Võ Làng Trâm, Thu Vân

Hoàng Yên Linh - VỌNG CỔ BUỒN...


Hát đi em vọng cổ buồn
Đàn lên câu nhớ câu hờn câu thương
U Minh bông tràm tỏa hương
Nước ròng nước lớn nhịp buông mái chèo
Hát đi em đời gieo neo
Sáng qua Tắc Cẩu đêm neo Tháp Mười
Phách đàn gõ nhịp buông lơi
Đôi câu vọng cổ rối bời đêm thâu
Về đâu ... Sông nước về đâu
Mà sao điệu lý qua cầu xót xa
Buồn đi buồn lại mình ta
Sao câu vọng cổ em ca ngậm ngùi .

Ngày mai vạn dặm cô đơn
Mang theo câu vọng cổ buồn phương Nam
Ầu ơi chim sáo lạc đàn
"Vào ra trông luống tin chàng, chàng ơi ..."
Lời ca gởi gió mây trôi
Gởi người phiêu bạt quê người biết chăng
U Minh hương tràm mênh mang
Chim chiều gọi bạn não lòng tha phương
Để rồi bạc tóc pha sương
Hoài Lang da diết nặng vương cuối trời
Ra đi ... Là hết một đời
Mang theo câu vọng cổ buồn ... Người ơi


                              HOÀNG YÊN LYNH
                              hoangmylinh@live.com
READ MORE - Hoàng Yên Linh - VỌNG CỔ BUỒN...

Đình Thu - CHUYỆN Ở TRẦN GIAN


Viết tặng Xuân Điểm

Cứ bớt
Đừng thêm
Nỗi đau sẽ mất

Sống hồn nhiên
Mọi thứ sẽ giản đơn

Chuyện ở đời
Đừng có thiệt, hơn
Vạn vật chẳng bao giờ tuyệt đối

Phải thật thà
Đừng gian dối
Giấc ngủ luôn ngập tràn yêu thương

Cứ sống bình thường
Mọi điều sẽ không phức tạp

Ở trần gian
Xin đừng cúi rạp
Nhân cách !
Chính là sự phân định của muôn loài

Đình Thu
dinhthubank@yahoo.com.vn
READ MORE - Đình Thu - CHUYỆN Ở TRẦN GIAN

Tuệ Thiền Lê Bá Bôn - ĐƯỜNG VỀ MINH TRIẾT


 (Từ trang 71 đến trang 80)

Cảm Tác Đầu Xuân
(Mùa xuân đầu tiên của Thiên kỉ 3)

Nghe đàn chim én giục nhau
Xanh non thế kỉ nôn nao đâm chồi
Phút giây hoà hội đất trời
Cõi tâm tỉnh thức: yêu người - yêu ta…
Chén xuân chúc Thiên kỉ ba
Báo tuần trí đức tài hoa dâng đời!

(T/chí Tài Hoa Trẻ, 16/5/2001-thơ phỏng hoạ)

(Trang 71)
------------



Hải Đảo Tâm Linh

Hải đảo ở trong ta
Đã có tự muôn đời
Lâu rồi ta quên lãng…
Phiền não tận trùng khơi

Hải đảo ở trong ta
Kho báu của vĩnh hằng…
Ngây thơ ôm bọt sóng
Ta nửa đời đi hoang

Ôi! Hải đảo tâm linh
Ta tỉnh thức quay về
Dừng tâm là thấy bến
Thôi rong ruổi si mê

Ôi! Hải đảo tâm linh
Như mùa xuân thanh bình
Như tình thương của mẹ
Xin hãy về chốn xưa!

(Trang 72)
------------


Tâm Đối Xứng

Một bên là Thượng Đế
Một bên là cuộc đời
Biết làm tâm đối xứng:
Tỉnh Thức giữa An Vui

(Thượng Đế là Chân Lí Tối Thượng,
là Bản Thể Vũ Trụ, là Viên Giác)
(Trang 73)
------------


Cứu Rỗi

Nhận ở cửa Thiền ước mơ Phật tính
Đem lí sắc-không cứu rỗi uyên ương
Thêm hỉ xả cho cõi trần bớt tục
Cho Thị Mầu thành Bồ tát Tình Thương

(Trang 74)
------------


Tỉnh Thức

Đi trên mặt đất
Với tâm-đang-là
Bỗng nhiên Tịnh độ
Xanh chồi trổ hoa

Một ngày lao tác
Với lời-vô-ngôn
Gặp Phật, Bồ tát
Hoá thân đời thường

Đêm về cô tịch
Đối ẩm cùng trăng
Đượm tình bạn lữ
Khắp cả vĩnh hằng

Cái “tôi” chuyển hoá
Phiền não lụi tàn
Thái dương hiển lộ
Mây đen dần tan

(Báo Giác ngộ, 17/6/2004)

(Trang 75)
------------



Xuân Bất Diệt

Ngắm mây trắng hành hương về huyễn mộng
Nghe cây xanh xanh tận đáy lương tâm…
Xuân bất diệt bởi lòng ta trải rộng
Ta thương nhau nên yêu cả đất trời

(Trang 76)
------------



Nhịp Sống Thăng Hoa

Ta cày xới gieo mầm xuân cõi tạm
Để kể công kể trạng với đất trời
“Tận nhân lực” nhưng biết “tri thiên mệnh” (*)
Nên đa đoan mà như thể rong chơi

Em đừng sợ nõn nà rồi héo úa
Bọt sóng vỡ tan, biển vẫn bao la
Tận nhân lực gieo mầm xuân cõi tạm…
Bên tử thần, nhịp tâm thức thăng hoa

(*)Thiên mệnh: đại luật vận hành của vũ trụ).

(Trang 77)
------------


Chủ Nhật Nhiệm Mầu

Tạm quên máy móc chen nhau
Khoanh chân thiền định - nhiệm mầu cõi xuân
Ngày mai trở lại công trường
Đem hồn xuân mới góp thương cho đời

(Trang 78)
------------


Tri Túc

Chức không cao, nhưng anh biết đủ
Vầng trăng tâm soi sáng kiếp người…
Em chê dại, già nua, bảo thủ
Phải bon chen bành trướng cái “tôi” (!)

Của không nhiều, nhưng anh tri túc
Sáng lương tri: kho báu vĩnh hằng…
Em chê dở, kém tài, chậm tiến
Phải học khôn ô lại, quan tham (!)

Em không đẹp, nhưng anh an phận
Năm tháng trôi qua giữa thanh bình…
Em … mỉm cười khen anh hiền triết:
Tri túc rồi, đời hoá tươi xinh!

(Báo Giáo dục & thời đại, 06/3/2005)

(Trang 79)
------------


Câu Kinh Thắp Sáng Cuộc Đời

“Ưng vô sở trụ nhi sinh kì tâm” (*)
Câu kinh đã làm nên nhân cách vĩ đại Huệ Năng
Từ đó nước nguồn Tào chảy mãi
Thế sự thăng trầm… lặng lẽ một vầng trăng…

Không thể có tư duy độc lập
Khi tâm thức không trong sạch - tự do
Uy lực của vô minh trên linh hồn còm cõi
Sống vong thân tha hoá giữa xô bồ!…

“Ưng vô sở trụ nhi sinh kì tâm”
Tuệ giác siêu việt thắp sáng trần gian
Một sớm bên chung trà độc ẩm
Thấy nguồn Tào thấp thoáng giữa vô ngôn

(*) “Nên không trụ vào đâu để sinh tâm kia”-
Kinh Kim Cương.

(Trang 80)
------------
READ MORE - Tuệ Thiền Lê Bá Bôn - ĐƯỜNG VỀ MINH TRIẾT

Wednesday, March 28, 2012

Nguyễn Nguyên An - BUỒN THẬT LÒNG


Quý tặng Tôn Nữ Kim Thanh

Con gái biển
Nỗi buồn nhen trong mắt
Ướt ngày đi
Năm tháng lặng thầm

Em về Huế
Mang nỗi sầu viễn xứ
Đính trên mùa
Những hạt phù hư

Thời thơ ấu
Lăn qua miền khát vọng
Bếp lửa nồng
Không ấm bốn mùa đau

Đời Tôn Nữ…
Góc tình lận đận
Vén ngày lên
Rạng rỡ thanh xuân

Buồn như thể
Không buồn không thật
Chính là em
Ray rứt nỗi niềm
Anh.

Huế, ngày 221010
N.N.A


Địa chỉ liên lạc: NGUYỄN VĂN VINH (NNA) - 50 Trần Thái Tông, Huế -Tel: 01642354859
READ MORE - Nguyễn Nguyên An - BUỒN THẬT LÒNG

Monday, March 26, 2012

CHÙM THƠ NHIỀU TÁC GIẢ - Biên tập Võ Làng Trâm




CÁI LƯỠI

Cũng tại không xương lắt léo thay!
Chê, khen, hay, dở cũng do mày
Xui nguyên giục bị sao mà khéo
Dối trẻ lừa già rỏ thật hay!
Ca ngợi "bốc thơm" lời quá ngọt
Mĩa mai "bới thối" giọng càng cay !
"Nhất ngôn ký xuất"quên rồi hẳn ?
Danh dự tiêu ma sẽ có ngày .
                           Vũ Thu Phong
  

CÁI RĂNG
 
Sinh sau hỗn láo đáng chê thay !
Dám cắn đàn anh chỉ có mày
Mới đẻ có đâu trông cũng tếu
Già râu rụng mất nói đâu hay
Vật ngon gặm mãi dù dai cứng
Của lạ  nhai ngay dẫu đắng cay !
Lỗ mãng nên chi đời mệnh bạc
Háo ăn hưởng thụ chẳng bao ngày .
                                               Võ Làng Trâm
 
  
BÀN TAY
 
Một gốc, năm cành, thật lạ thay
Thanh cao, bần tiện cũng là mày!
Pha màu, múa cọ, bao tranh đẹp
Nắn phím, dạo đàn, lắm khúc hay.
Móc ngoặc, tham ô, gom chát đắng
Ăn xin, trộm cắp, hứng chua cay.
Dấu riêng in rõ nơi đầu ngọn
Theo mãi không phai với tháng ngày.
                                                                 Sông Thu
 

CÁI MỒM
 
Miệng lưỡi lẹo lươn hiểm độc thay
Đúng sai phải trái cũng do mày.
Khi yêu sang giọng ca mùi mẫn
Lúc gét chuyển làn chửi rõ hay.
Một tiếng ngợi khen lòng phấn khởi
Nửa lời sỉ vả dạ đắng cay
Chân thành lắt léo là mi cả
Đổi trắng thay đen rõ tựa ngày.
                                       Lương Thế Hùng
 
 
CÁI ĐẦU
 
Chót vót ngôi cao sướng lắm thay
Làm cha, xưng chú cũng do mày
Tay chân, cực nhọc toàn thân động
Đầu óc, thư nhàn sáng kiến hay
Túc trí, đa mưu chê thế bạc
Ngu ngơ, ngờ nghệch ngán đời cay
Rắn đầu, lười học hư thân phận
Kiệt lực, hao tâm khổ vạn ngày
                                        Thu Vân
 

CÁI RĂNG

Trời tạo hai hàm lạ lắm thay
Ăn ngon, bày tỏ dạ nhờ mầy
Nghiến nghe trèo trẹo đang cơn giận
Nhe trắng phau phau lúc thấy hay
Lòi trước nanh dài ra dọa dẫm
Núp sau môi mỏng để chua cay
Tâm ai muốn được cho tinh tấn
Chà đánh như răng suốt mỗi ngày
                                 Châu Thạch

READ MORE - CHÙM THƠ NHIỀU TÁC GIẢ - Biên tập Võ Làng Trâm