Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Thursday, April 27, 2017

THƠ HOÀNG YÊN LYNH, MỘT GÓC NHÌN NHÂN VĂN - Nguyễn Hương





THƠ HOÀNG YÊN LYNH, MỘT GÓC NHÌN NHÂN VĂN
                                                                    Nguyễn Hương

    Khi đọc thơ của Hoàng Yên Linh tôi vẫn không quên hình ảnh một người chạy xe ôm, dáng vóc gầy gò đứng cô đơn bên góc phố Bảo Lộc và cũng ít ai biết đó là tác giả những bài thơ tình mượt mà viết về phố núi cao nguyên Bảo Lộc được tuyển chọn. Cũng đã hơn mười năm từ những ngày đầu gặp gỡ cho đến khi được đọc thi phẩm Chuyện Bên Đời  của Hoàng Yên Linh tôi vẫn nhận ra tính nhân ái trong thơ Hoàng Yên Linh. Nhìn con người, nhìn thiên nhiên, nhìn cuộc đời "Sông cứ theo nhau ra biển cả,biết bao giờ về với non cao...". Biển lớn chứa nước của các dòng sông,mọi con sông đều về với biển. Nghĩa cụ thể như vậy thì cuộc đời này là biển, có vô vàn điều để cho con người chúng ta khám phá và thử sức. "Non cao" chính là nơi cha mẹ sinh ra ta, cứ hãy sống hết mình vì nó,hãy yêu nó là ta đã chứng minh ta rồi. Lại nữa "Trăng vẫn tròn trăng từ vạn kỷ, nước có bao giờ lại cách sông ..." (Bài thơ Chờ). Sự vật vốn đã như thế, ta không nên và không thể đảo ngược được.
   Về Hà Tiên,mảnh đất cuối cùng phương Nam, Hoàng Yên Linh đã nao lòng nghĩ đến người xưa.

Bồng bềnh câu hát đưa duyên
Mắt em lẫn với Hà Tiên biển chiều ...
... Đông Hồ ơi tình chưa vơi
Trăng khuya còn đó tỏa soi biển rừng.

   Ta nhận ra tình quê hòa trong tình chung, thiên nhiên với con người như hòa quyện... Đó là yêu thương, nhân ái của tình người.
Lập nghiệp ở Đateh, điểm cuối cùng của cực nam cao nguyên, hương hoa cà phê là cái cụ thể mà ai cũng nhìn thấy. Nhưng với người thơ, hoa cà phê tuyệt đẹp, nó đẹp tự nó đã có nhưng thêm bàn tay con người nó lại cang xinh đẹp hơn.

Hoa cà phê trắng trong màu hoa bưởi
Tóc em xanh,xanh đẫm cả sương chiều ...
Chiều cao nguyên gió rừng pha sắc nắng
Em dịu dàng ẩn hiện thực hay mơ?

   Nắng cao nguyên lúc nào cũng vàng đẹp như mật ong rừng Tây nguyên. Trên đồi cà phê bạt ngàn hoa trắng, dáng sơn nữ đang chăm sóc cà phê cho ta hình ảnh ý nghĩa cuộc đời thật đẹp.
   Trong tập thơ Chuyện Bên Đời của Hoàng Yên Linh có hơn một nửa bài thơ viết về quê hương. Quê hương thể hiện trước mắt ta qua câu hò, điệu lý, ở bến sông, con thuyền. Ở cả cái nón lá, ở nhà tranh ven đồi, rừng cây. Phải có tình yêu sâu sắc tác giả mới để tâm viết về những điều trên.
    Sống ở Tây nguyên nhưng lòng vẫn hướng về quê mẹ, bởi hình ảnh quê mẹ in dấu thời thơ ấu là động lực để tác giả đi qua những khó khăn, thử thách trong quảng đời bôn ba, xuôi ngược.

Tôi sẽ về ngóng mây chiều An Lạc
Tiếng chuông chùa xa vọng những đêm trăng
Tôi sẽ về với bạn bè  tắm nắng...
Về với câu hò mẹ ru.

   Đọc những câu này,tôi tin rằng những ai lưu lạc đời xa xứ sẽ phải rơi nước mắt vì tác giả nói hộ cho mình nỗi khắc khoải về quê hương. Quê hương trong tim mỗi người, nói rõ ra rằng trong mỗi cuộc đời ai cũng có quê hương.

Đất cao nguyên tình cao nguyên vời vợi
Với bây giờ,mãi mãi là quê hương.

   Quê gốc ở Quảng Trị,lớn lên theo học ở Huế, cuộc bể dâu đã đưa bước chân anh đi qua miền Tây sông nước rồi đến cao nguyên,đến nơi nào anh cũng có những vần thơ về nơi ấy, cứ như nơi đó là quê mình,là nguồn cảm hứng cho sáng tạo, anh thăng hoa để rồi anh ghi lại,giới thịệu đến người đọc, bạn hữu.

Bồi hồi Dạ cổ hoài lang
Hiên nhà cũ, mái rêu phong úa màu...

    Đọc lên ta nghe như tiếng đàn bầu tha thiết trong đêm,âm vang bài ca "Dạ cổ hoài lang" để lại trong lòng ta những bồi hồi những nghĩ suy về một thời hằn sâu kỷ niệm. Thế mới hiểu sức sống của âm nhạc, lời ca, rồi đến sức sống của thơ. Nó hay ở chỗ, nói lên được nỗi niềm của người yêu thơ, người thưởng thức thơ. Có thể nó không hay với một số người, bởi số người này sống lặng lẽ, yên bình và không mấy nghĩ đến cái hay,cái chất của một bài thơ.
   Cho nên nhìn nhận một tác giả,một tập thơ,cũng là một quá trình thẩm thấu tập thơ đó.bài thơ đó, hoặc tác giả đó mà người đọc cần suy ngẫm. Với những bạn trẻ yêu thơ, những ai đang yêu xin hãy ngẫm nghĩ mấy câu thơ. 

Ở đây trời xa mây giăng núi
Trông chuyến xe qua lại nhớ người ...
Ừ nhỉ một thời yêu say đắm
Một thời áo trắng ngọt hương môi...

    Đó chính là hơi thở của tình yêu vẫn và mãi thao thức con tim dẫu thời gian,dâu bể cùa cuộc đời...
   Ai cũng có gia đình. Sống có tình nghĩa với người thân yêu của mình cũng là điều đương nhiên. Tình cảm đã được phản ảnh trong hàng vạn tác phẫm thơ ca, nhạc họa. Hoàng Yên Linh cũng có những bài thơ về tình cảm vợ chồng. Mỗi người viết về vợ chồng mình một cách khác nhau. Hoàng Yên Linh cũng vậy.

Em vẫn ở bên đời anh dẫu bao điều tủi cực
Đó là tình yêu... là hơi thở của anh
Là bông hoa nỡ giữa ngày băng giá
Là tiếng hát ru anh những năm tháng êm đềm ...
Biển dài rộng nhưng vô tình không biết
Chỉ vầng trăng vẫn mãi tỏa trăng vàng...
Nghĩa là có em vĩnh cửu trong đời.

   Những lời thơ giản dị nhưng chân thành tràn đầy cảm xúc.Băng giá má hoa vẫn nỡ thể hiện một tình yêu đằm thắm, thủy chung, khi anh lâm trọng bệnh, người vợ lo lắng cho anh từng giây phút. Tình yêu đó đã đẩy lùi bệnh tật. Và rồi, vợ là vĩnh cửu của chồng ""Em là vĩnh cửu của đời anh. Không ai sống vĩnh cửu, nhưng vợ "vĩnh cửu" là tác giả muốn nói rằng dẫu qua bao nhiểu nhương biến loạn người vợ là tình yêu, là niềm tin với gia đình.Vợ là một nửa của đời ta.Vì thế, vợ là "hơi thở là vĩnh cửu" thì không có gì sai.
    Nhìn chung, đọc trọn vẹn tập thơ Chuyện Bên Đời và nhiều bài thơ khác của Hoàng Yên Linh, bài nào cũng toát lên tình cảm của tác giả. Nhiều bài viết về quê hương, về những mảnh đời bất hạnh, viết về gia đình, về bằng hữu, mỗi đối tượng chỉ một hai bài thơ nhưng đã làm nên một nét chung là "Cái tình trong thơ Hoàng Yên Linh". Một cái tìn rất cụ thể. Không ước lệ, không đánh bóng, không màu mè, sáo ngữ.
    Đó là cái, theo tôi cái "được" trong thơ Hoàng Yên Linh. Kết thúc mấy ý này,tôi lại nhớ đến câu cách ngôn "Trái tim cứng như đá không thể vắt ra được một giọt máu chân tình".
                                                                           Nguyễn Hương

No comments: