Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Tuesday, July 21, 2020

KHÁT YÊU TRONG BÀI THƠ “ĐỪNG ĐI” CỦA ĐẶNG XUÂN XUYẾN - Nguyễn Xuân Dương




KHÁT YÊU 
TRONG BÀI THƠ 
“ĐỪNG ĐI” 
CỦA ĐẶNG XUÂN XUYẾN

*

ĐỪNG ĐI
.
Ở lại đi
Một đêm thôi
Một đêm thôi, ở lại
Ta xin người ở lại, chỉ một đêm
Ngoài kia trời lướt khướt sũng đêm
Ta tí tách trong này mơ hồ từng giọt rỏ

Ta nào khóc. Chỉ là ta quá nhớ
Những chiều Thu ai tết tóc bên thềm
Rãi trăng vàng ai ríu rít hằng đêm
Và ai nữa khiến ta từng ngộp thở.

Ta xin đấy. Ngoài kia là những gió
Hun hút đêm, hun hút ánh đèn mờ
Người ở lại.
Đừng đi!
Đừng đi!
Ta sợ
Bảy năm trời thoáng chốc chỉ là mơ.
*.
Làng Đá, đêm 29.09.2018
ĐẶNG XUÂN XUYẾN

LỜI BÌNH:

Tâm trạng, cảm xúc của con người là thế đó khi bị dồn nén đến tận cùng thì nỗi khát khao cũng lên đến đỉnh điểm của tận cùng. Trong cuộc đời chắc rất nhiều như thế. Nhưng chỉ có những thi nhân mới dám bày tỏ những khát khao đến bạo liệt như của Đặng Xuân Xuyến qua những dòng thơ vụn vỡ gãy nát vì quá khát khao.

Không do dự, không xấu hổ, Đặng Xuân Xuyến đã mời mọc đã cầu xin ta thấy anh như đang gào lên và rồi hình như biết rằng có gào thế chứ gào mãi cũng vô ích nên nhà thơ bắt đầu sụt sùi kể lể cầu mong nàng có động lòng mà ở lại cùng anh dù chỉ một đêm, dù chỉ là khoảnh khắc:

“Ở lại đi

Một đêm thôi

Một đêm thôi, ở lại

Ta xin người ở lại, chỉ một đêm

Ngoài kia trời lướt khướt sũng đêm

Ta tí tách trong này mơ hồ từng giọt rỏ”

Vâng anh không khóc có lẽ nếu tự thú điều đó thì nhà thơ cảm nhận mình kẻ thấp hèn đi trước nàng, điều mà anh biết chắc rằng nàng không bao giờ muốn anh như thế. Rồi anh viện cớ là NHỚ thôi.

Ôi nàng đẹp thế, trong khoảnh khắc thần tiên thế ai không nhớ nàng cho được:

“Ta nào khóc. Chỉ là ta quá nhớ

Những chiều Thu ai tết tóc bên thềm

Rãi trăng vàng ai ríu rít hằng đêm

Và ai nữa khiến ta từng ngộp thở”

Nàng thật đẹp! nhất là những chiều thu nàng ngồi bên thềm tết tóc với cái dáng nghiêng nghiêng trong chiều gió thoảng. Đôi tay nàng mềm mại nõn nà cứ lần vuốt những lõn tóc đen huyền thơm ngạt ngào hương bưởi hương chanh, thơm mùi bồ kết ...Rồi những đêm trăng thu nàng cứ ríu rít, ríu rít mãi thâu đêm làm cho anh ngộp thở... Vâng tất cả chỉ là nhớ nhung về những kỷ niệm xa xưa. Nỗi đau ở đây vì đó chỉ là những kỉ niệm nó không thuộc về thực tại! Vì nàng đã không ở lại...

“Ta xin đấy. Ngoài kia là những gió

Hun hút đêm, hun hút ánh đèn mờ

Người ở lại.

Đừng đi!

Đừng đi!

Ta sợ”

Một lần nữa nhà thơ đã gửi lời cầu xin. Cầu xin không được rồi hù dọa cảnh đêm khuya hun hút gió lùa, đêm thì tối, đèn thì mờ...Rồi anh lo lắng sợ hãi nếu nàng cứ quyết ra đi không ở lại liệu trong đêm tối trời trong gió mưa ấy nàng có mệnh hệ gì anh biết sao đây? Anh sẽ phải ân hận suốt cả cuộc đời.

Đọc câu kết ta mới hiểu không chỉ khoảnh khắc, không chỉ một phút, một giờ, một đêm mà bảy năm rồi nhà thơ của chúng ta đã cầu xin một tình yêu và anh chợt nhận ra rằng giờ nó đã hoàn toàn vụn vỡ chia xa. Chỉ là một giấc mộng kê vàng. Thế mới biết sự chờ đợi trong tình yêu đã đạt đến giới hạn của sự vô cùng:

“BẢY NĂM TRỜI THOÁNG CHỐC CHỈ LÀ MƠ”

Nỗi khát khao tình yêu của Đặng Xuân Xuyến là khát khao rất thực từ một con tim bạo liệt và có lẽ sẵn sàng quyên sinh vì người anh yêu dấu. Có nỗi đợi chờ nào đã suốt 7 năm. 7 năm có bao nhiêu ngày bao nhiêu giờ bao nhiêu phút bao nhiêu giây và bao nhiêu khoảnh khắc mà không đợi chờ không khao khát. Phải không các bạn. Tôi trân trọng nỗi đợi chờ này...

*

Bắc Ninh, ngày 01.07.2019

NGUYỄN XUÂN DƯƠNG

Đường Thành Cổ, Phường Vệ An - Thành phố Bắc Ninh

Email: nguyenxuanduong1940@gmail.com







READ MORE - KHÁT YÊU TRONG BÀI THƠ “ĐỪNG ĐI” CỦA ĐẶNG XUÂN XUYẾN - Nguyễn Xuân Dương

TRĂNG VỀ SUỐI ĐÓ, TỰ TRÀO, CHÉN SAY NHỚ BẠN, TẠ ƠN, ĐỂ LẠI, CHUÔNG SỚM, CỔNG TRỜI - Thơ Hoàng Hương Trang





TRĂNG VỀ SUỐI ĐÓ                    
(Tặng nhà thơ Đinh Hồi Tưởng)

Vầng trăng chừng quạnh quẽ
Suối Đó thoáng mây xa
Bóng nâu sồng thấp thoáng
Gậy trúc ngập ngừng qua

Rừng trăng loang ánh bạc
Nước cuốn suối lung linh
Mái chùa cong rêu phủ
Phải chùa Đây u minh?

Chuông xa còn ngân vọng
Mõ xa còn bùi ngùi
Người còn mãi xa người
Ai về lần chuỗi hạt

Ngửa tay hứng trăng nhạt
Chắp tay niệm Nam
Mô Cầu tám cõi hư vô
Uống suối nguồn vi diệu.

2013


TỰ TRÀO

Bốn mươi năm thất nghiệp nằm dài
Ta nghĩ rằng ta quả thật tài
Cơm áo gạo tiền đôi khi cạn
Thơ văn nhạc họa vẫn tràn đầy.

                          Sài Gòn 2015


CHÉN SAY NHỚ BẠN

Chiều mưa rót chén rượu đầy
Một mình ta uống ngất ngây nỗi buồn
Bạn giờ xa vắng muôn phương
Người còn kẻ mất dặm trường nơi đâu
Xót xa cái kiếp cơ cầu
Sinh già bệnh chết nhuốm màu biệt ly
Thương cho kẻ ở người đi
Còn riêng ta với lão thì quạnh hiu
Một mai cõi tạm tiêu điều
Thì hôm nay, chén rượu chiều nhớ nhau.

Miền Tây Nam Bộ – Mùa mưa 2014


TẠ ƠN

Tôi ước mai này nắm tro thơm
Rải xuống đồng quê để tạ ơn
Cây lúa một đời nuôi tôi lớn
Một chút tro này một chút phân.

Tôi ước mai này nắm tro thơm
Rải xuống dòng sông nước trong ngần
Dòng nước suốt đời cho tôi uống
Nắm tro theo nước chảy xuôi dòng.

Tôi ước mai này còn nắm tro
Tạ ơn trời đất đã ban cho
Xác thân tứ đại trăm năm ấy
Trả hết, trở về chốn hư vô.

2013


ĐỂ LẠI

Trời cao để lại cánh diều
Con đường để lại những chiều ai qua
Núi cao để lại mây xa
Sông sâu để lại thác òa nguồn cao
Vườn xưa để lá mùa sau
Hoa thơm để lại sắc màu sang xuân
Áo xưa rồi cũng phai dần
Tóc xưa rồi cũng ngại ngần tuyết sương
Ta về nhẹ hẫng tay không
Trăm năm để lại mênh mông kiếp nào.

2013


CHUÔNG SỚM

Chùa xa vọng tiếng chuông ngân
Sương khuya còn đọng trong ngần lá hoa
Đất trời như vẫn mờ nhòa
Chim chưa thức giấc mái nhà trên cao
Lá còn ngái ngủ chiêm bao
Chung quanh như thể một bầu lặng yên
Nhẹ nhàng gió rét qua hiên
Mang theo chuông sớm từ miền vô ưu
Tiếng chuông chầm chậm thanh từ
Nâng hồn tịnh khiết trong như đầu ngày
Tiếng chuông chở nhẹ làn mây
Bay qua tia sáng rạng ngày mới lên.

2011


CỔNG TRỜI

Đã tới cổng trời còn ngoảnh lại
Thế nhân dưới ấy có chờ ta?
Hóa ra nhân thế là duyên nợ
Cái kiếp ba sinh quá mặn mà
Đến cổng trời rồi mà thẳng cánh
Bay luôn về tận chốn thiên đường
Đừng nhớ những gì nơi hạ giới
Mới thật niềm vui chẳng vấn vương
Nhưng đâu có bước qua cổng trời
Đến cổng rồi quay trở gót thôi
Có cổng trời nhưng là cổng khép
Chẳng mở cho ta đến cõi trời.

2011
                     Hoàng Hương Trang

READ MORE - TRĂNG VỀ SUỐI ĐÓ, TỰ TRÀO, CHÉN SAY NHỚ BẠN, TẠ ƠN, ĐỂ LẠI, CHUÔNG SỚM, CỔNG TRỜI - Thơ Hoàng Hương Trang

ĐỌC THƠ CỔ NHỚ NGƯỜI XƯA: LÝ THUỜNG KIỆT - Nguyên Lạc






ĐỌC THƠ CỔ: NAM QUỐC SƠN HÀ

1. Bài cm xúc 1

"Kẻ sĩ phương Nam ai đâu hở ?
Trực chỉ theo ta phận má đào
Biển Đông ngày hội non sông mở" [*]
Cùng giữ giang sơn hỡi đồng bào

1.
Kẻ sĩ phương Nam ở nơi nào?
Rượu bia bóng đá luận anh hào!
Khóc la mê đắm ca sĩ lạ!
Quên mất cha ông đổ máu đào!

Kẻ sĩ phương Nam ở nơi nào?
Tào lao ngất ngưởng hút thuốc lào!
Biệt phủ bồ đào quên nhiễu sự
Đâu biết ngư dân khổ thế nào!

2.
Kẻ sĩ phương Nam vẫn thét gào
Chỉ vào giặc Bắc nước của tao
Nghịch ý trời phân, bây dám phạm
Toi đời, tiêu mạng với dân tao

"Nam quốc sơn hà Nam đế cư
Tiệt nhiên định phận tại thiên thư
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm
Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư" [**]
.………....
[*] Thơ Phạm Thanh Vân
[**] Nam quốc sơn hà - Lý Thường Kiệt

2. Bài cm xúc 2

Khóc đợi bao năm mà trời chưa sáng!
Mù bấy nhiêu năm chưa thấy bình minh!
Buồn lòng thay thảm cảnh quê mình
Ai thục nữ anh hùng? Hãy cùng dựng xây đất nước!

Đừng ngồi đó gục đầu sướt mướt
Hãy xăn tay bồi đắp sơn hà
Hãy nhớ ơn xương máu ông cha
Quyết giữ vẹn cơ đồ tiên tổ?

LÝ THƯỜNG KIỆT

1. Tiểu sử:
Lý Thường Kiệt (1019 – 1105) là một nhà quân sự, nhà chính trị rất nổi tiếng vào thời nhà Lý nước Đại Việt. Ông làm quan qua ba triều Lý Thái Tông, Lý Thánh Tông, Lý Nhân Tông và đạt được nhiều thành tựu to lớn, khiến ông trở thành một trong hai danh tướng vĩ đại nhất nhà Lý:
Ông nổi bật với việc chinh phạt Chiêm Thành (1069), đánh phá 3 châu Khâm, Ung, Liêm nước Tống (1075-1076), rồi đánh bại cuộc xâm lược Đại Việt của quân Tống do Quách Quỳ, Triệu Tiết chỉ huy (1077). Ông đã làm tể tướng hai lần dưới thời Lý Nhân Tông và là một trong 3 người phụ chính khi vua này còn nhỏ tuổi. Năm 2013, Bộ Văn hóa, Thể và Du lịch liệt ông vào trong những 14 vị anh hùng dân tộc tiêu biểu nhất trong lịch sử Việt Nam.

2. Bài hch/ thơ  Nam Quốc Sơn H
Năm 1076, (tức đời Tống Hy Ninh năm thứ 9). Mùa xuân, tháng 3, nhà Tống sai viên tướng sừng sỏ Quách Quỳ đem quân sang xâm lấn nước ta; hợp với quân Chiêm Thành và Chân Lạp  ba mặt giáp công.
Tại sông Như Nguyệt, Lý Thường Kiệt dùng một diệu kế: Ông kỷ lưỡng chọn một ngôi miếu vốn nổi tiếng linh thiêng, “đền thờ thần sông ” nằm ở phía nam sông Như Nguyệt - đền thờ hai vị anh hùng Trương Hát & Trương Hống, vốn là hai võ tướng dưới thời Triệu Quang Phục - đọc bài Hịch/ thơ "Nam Quốc Sơn Hà" - bài thơ đã được xem là tuyên ngôn độc lập đầu tiên của đất nước. Hơn một ngàn năm trôi qua bài thơ vẫn còn và sẽ còn tồn tại mãi, không bao giờ đi vào quên lãng trong hồn người Việt.
Thật là một diệu kế của một danh tướng. Trong thế trận tưởng đã nghiêng về phía quân Tống, bổng đảo chiều khi binh sĩ nghe bài thơ phát ra từ miếu thần.

” Một đêm quân sĩ chợt nghe ở trong đền của Trương tướng quân là thần sông Như nguyệt, có tiếng đọc to rằng:
Nam quốc sơn hà Nam đế cư
Tiệt nhiên phân định tại thiên thư
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm?
Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư!

Dịch thơ:
(Núi sông nước Nam thì vua Nam
Cương giới đã ghi rành rành ở trong sách trời
Cớ sao lũ giặc bạo ngược kia dám tới xâm phạm?
Chúng bay hãy chờ xem, thế nào cũng chuốc lấy bại vong
Nam quốc sơn hà - Lý Thường Kiệt)

Khí thế quân Nam trở nên bừng bừng như có thần nhân hổ trợ, Tống quân bị tổn thất nặng nề. Quân Tống tiến thoái lưỡng nan từ dạo ấy. Lý Thường Kiệt đề nghị giảng hòa nhằm giảm sự khổ đau cho nhân dân. Quách Quỳ thấy kéo dài là s thua nên thuận lui binh. ” 
[Theo Laiquangnam và Wikipedia]

Nhân đc li dòng thơ cổ yêu nước, tôi đốt 3 nén hương trầm đểởng nhớ đến người xưa, đến công ơn ca tiền nhân đ đổ ra biết bao xương máu để xây dựng và bo vệớc nhà.

Nguyên Lc


READ MORE - ĐỌC THƠ CỔ NHỚ NGƯỜI XƯA: LÝ THUỜNG KIỆT - Nguyên Lạc