Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Tuesday, April 11, 2017

LƯƠNG TÂM CỦA NGƯỜI BỘI BẠC - Thủy Điền


            
                   Tác giả Thủy Điền



LƯƠNG TÂM CỦA NGƯỜI BỘI BẠC

  Khứa đang nhậu ngon lành với đám bạn làng, buổi nhậu hôm nay ngon lắm nào lòng lợn, mấm nêm, khế, chuối chát. Bỗng dưng khứa nhìn thấy vợ, con khứa đi đằng xa tay xách, tay bồng trông rất cực nhọc. Khứa đứng dậy và nói: Thôi tao đi nhá, tụi bây cứ nhậu một mình đi, đừng chờ tao, tao không trở lại nữa đâu. Cả đám bạn nhìn khứa ngơ ngắc, chẳng hiểu có chuyện gì. Và, hôm nay khứa lại đổi tính như thế.

     Khứa là con nhà khá giả nhất nhì trong làng. Ỹ cha mẹ giàu, có của khứa chẳng thèm đi học, cứ ở nhà ăn chơi lêu lỏng. Năm khứa vừa tròn hai mươi tuổi sợ khứa hư hỏng thêm nên cha mẹ khứa đi cưới cho khứa một cô vợ ở làng bên. Hy vọng có vợ rổi khứa sẽ đổi tính và lo làm ăn. Nhưng chứng nào tật nấy, cưới vợ là cưới, khứa cứ ngỡ như mình còn đang độc thân. Khứa muốn làm gì thì làm đừng hòng ai cãn ngăn được khứa. Với bản chất như thế lẽ ra đàn bà họ bỏ khứa tám đời dương rồi. Mà không biết sao khứa rù rì cách nào cứ mỗi năm đều lọt ra một đứa. Hiện tại khứa có tất cả là bốn đứa, hai gái, hai trai. Đã có một bầy con như thế đúng ra khứa phải có trách nhiệm và bổn phận nuôi và dạy dỗ chúng. Nhưng không, khứa bỏ mặc hết cho cha mẹ khứa, cứ tỉnh queo đi nhậu và bè bạn tối ngày. Vợ khứa biết chồng vậy nên chịu thua và để khứa muốn làm gì thì làm. Có những hôm khứa say về nhà còn mắng nhiếc vợ và đánh đập mấy đứa nhỏ thật là vô lý.

     Bảy năm sau cha mẹ khứa già, bệnh lần lượt qua đời, các con khứa bắt đầu lớn dần, khứa cũng già theo thời gian. Theo người ta khứa cũng nên bớt dần những tật xấu xa một chút để các con noi theo. Thế mà khứa cũng chẳng quan tâm. Tình cảnh gia đình càng lúc càng xa xút- đi đến nghèo nàn, vợ con vất vả nơi đầu đường xó chợ để chạy từng miếng ăn, cái mặt. Cảnh rách nát lại càng rách nát hơn. Khứa ngày hai buổi chỉ biết lo ăn nhậu. Sáng sớm mở mắt ra không có rượu là khứa đã thấy khó chịu trong người và chẳng làm được việc gì cả, tay chân rung rẩy như con gà mắt kinh phong trông thật thê thảm. Nhưng khi gặp bạn, vô vài ba xị là khứa tỉnh và minh mẩn lại ngay như người bình thường.

     Một hôm bạn bè khứa trúng mánh khao khứa một chầu nhậu linh đình nào lòng lợn, mấm nêm, rau cải đủ thứ. Buổi tiệc nầy lẽ ra khứa phải nhậu đến khuya hay đến sáng mai mới về.

     Nhưng vừa bày tiệc ra khứa chỉ mới uống có vài ly chưa thấm vào đâu. Chợt khứa nhìn thấy đằng xa có người đàn bà tay xách, vai mang, tay bồng, tay bế đứa trẻ khóc la, ngã lên , ngã xuống trông rất thê thảm giữa trời trưa nắng. Tự dưng lương tâm của khứa cắn rứt, không chịu nổi, đành bỏ buổi tiệc đứng dậy xin lỗi mọi người và chạy đến nơi để cứu đỡ vợ con và đưa cả hai về nhà. Vợ khứa thấy sao một điều kỳ lạ và đứng ngẩn ngơ chỉ biết nhìn khứa mà chẳng nói nên lời.

     Khi về đến nhà vợ khứa bảo khứa trở lại tiệc nhậu tiếp đi để bạn bè trông đợi.
Khứa trả lời: vợ con như thế… cửa nhà như thế… ly rượu, miếng mồi còn gì ngon nữa. Và, kể từ đó khứa bỏ rượu luôn và bắt đầu ở nhà phụ hợ vợ con làm việc nầy, việc nọ.

     Trong những buổi cơm chiều vợ khứa thường hay nói với các con “Con người dù gì đi nữa, ai ai cũng có một lương tâm” Mà cha của các con hiện tại là một điển hình.

                                                                           Thủy Điền
                                                                          11-04-2017 

No comments: