Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Wednesday, March 29, 2017

MƯA VẪN MƯA BAY TRÊN TẦNG THÁP CỔ - Ugno.Vn


(Gần đến ngày 01/04, ngày Trịnh Công Sơn - người nhạc sĩ tài hoa xứ Huế về cõi viễn mơ, Ugno đăng lên một cảm xúc bất chợt ngày nào để nhớ đến Anh)

           
                                Tác giả Ugno.Vn


           MƯA VẪN MƯA BAY TRÊN TẦNG THÁP CỔ


Người con trai Huế ấy tuổi vừa ngoài đôi mươi, trên vùng đất gió cát nắng lửa, có nhiều tháp cổ rêu phong thời Chiêm vương đổ nát và những tháp chùa Phật viện Việt xưa, đã viết nên những ca từ ngọt ngào sâu lắng về nỗi nhớ xứ thần kinh xa xôi. 

Mà xứ ấy đâu có mưa bay. Mưa Qui Nhơn chỉ ào ào, chợt đến chợt đi rồi tạnh ráo, nắng hanh trở lại. Giọt mưa như quất vào thịt da rát bỏng, đâu có xoa dịu ai trong từng nỗi nhớ. Nhưng cơn mưa hiện thực ấy đã níu chân người lãng du. Hai năm sống tại đây không biết bao lần trong mưa, anh nhớ về người xưa, nhớ về “thuở mắt xanh xao” và ngồi nghe mưa trên “bước chân em âm thầm lá đổ”, chợt thấy “hồn xanh buốt cho mình xót xa”. Hiện thực cơn mưa và nỗi nhớ tâm tưởng đan xen nhau. Hình ảnh ngày xưa hiện về trong cơn mưa quê nhà nơi xa xôi ấy rồi trở lại hiện thực chờ mong khắc khoải ở nơi này: “Chiều này còn mưa sao em không lại!” và… từ dằn vặt “làm sao em biết bia đá không đau” đến thái độ cầu xin vô vọng “xin hãy cho mưa qua miền đất rộng” vì “sỏi đá cũng cần có nhau”.
Có một con “đường phượng bay mù không lối vào”. Có một con “đường dài hun hút cho mắt em sâu”. Con đường vắt qua cầu Phủ Cam nhiều phượng vĩ chạy xuyên giữa hai ngôi trường nam, trường nữ cổ kính không “dài hun hút”. Cái dài là dài nhung nhớ, dài của nỗi niềm. Ở một khung trời khác, một khoảnh khắc khác mấy năm sau, người thanh niên ấy đã từng trải, đã một lần tỉnh táo bộc bạch: “Nghe mưa nơi này lại nhớ mưa xa. Mưa bay trong ta bay từng hạt nhỏ. Trăm năm vô biên chưa từng hội ngộ…”. Vậy thì nhớ chỉ để mà nhớ như chỉ “để gió cuốn đi”.
Cái chất Huế là thế đó! Không tìm thấy một từ ngữ nào gọi tên nỗi nhớ, gọi tên miền nhung nhớ nhưng ai cũng biết đó là nỗi nhớ của người con xa Huế, nhớ và viết về Huế với những gì thân thương trìu mến nhất.
Chiều nay có một người nghe mưa xứ lạnh lại nhớ về mưa rào Qui Nhơn và mưa bay xứ Huế. Cơn mưa có khi ào ào xối xả cũng có khi êm dịu thiết tha. Ngày cũ hiện về!

                                                                       Tháng 05/2014
                                                                           Ugno.Vn

No comments: