Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Friday, September 30, 2016

BÊN MÁI HIÊN XƯA - chùm thơ Lê Thanh Hùng



Tác giả Lê Thanh Hùng


Bên Mái Hiên Xưa

Giọt tình, rơi quá hiên xưa
Đăm chiêu, bến vắng, đổ thừa thải trăng
Đắn đo, trôi nỗi nhọc nhằn
Đong đưa để giữ thăng bằng cho nhau

LTH


Mùa Nắng Đi, Khắc Khoải Lối Em Về

Nắng và gió, khô cong ngọn lữa
Trong bếp nghèo, khói tỏa thờ ơ
Giọt nắng rớt cuối ngày ngoài cửa
Cũng bâng quơ nhảy múa dật dờ
                    *
Muối và cát, tràn đầy mái tóc
Trên đường xa, bãi vắng vội vàng
Chợ tan rồi, bóng em cô độc
Lầm lũi chiều, trăm nỗi ngổn ngang
                    *
Ngọn sóng cũng héo queo lóa nắng
Gió đã chuyển chiều, mùa nối mùa
Nước triều lên, đời sông ngập mặn
Vườn rẫy khô hanh, ngọn gió đùa
                   *
Năm thiên tai,oằn mình chịu hạn
Đất cát quê mình cũng quắt queo
Bao nhiêu chuyện, tưởng chừng quên lãng
Lối em về, dấu nắng lần theo
                   *
Biết ai đó, xa rồi còn nhớ
Tiếng nắng khua trên những ngọn dừa
Bầy chim sáo rủ nhau về tổ
Chờ chiều buông, ca hót say sưa
                  *
Em vụng dại, một thời để nhớ
Hồn hoang ... bãi cát trắng hoàng hôn
Vô tư sống, một đời chồng vợ
Mặc sóng đời xô, đổ dập dồn ...
                                         IV/16
LTH


Trôi Đâu Lời Hẹn Cũ?

Chiếc lược ngày xưa đã gãy rồi
Trong tóc rối chiều mưa mờ tối
Như đi qua cuộc tình nông nổi
Lời hẹn nào, năm tháng buông trôi
                   *
Tái cung môi, tím ngắt gọi mời
Chiều năm cũ, đong đưa trước mặt
Nỗi nhớ gì? Hắt hiu quay quắc
Giọt mưa rơi, nhòe mắt em ơi ...
                  *
Thôi để mình anh về chốn xưa
Nơi đóng váng một thời trai trẻ
Nơi ký ức mịt mờ giằng xé
Ngúc ngoắc chiều, trong tiếng đò đưa …


Lê Thanh Hùng
Huyện Bắc Bình, Bình Thuận
thanhhungmtbb@yahoo.com.vn


READ MORE - BÊN MÁI HIÊN XƯA - chùm thơ Lê Thanh Hùng

HOA NHÀI - Thơ Đặng Xuân Xuyến





HOA NHÀI
Mến tặng H.H.Ph 

Lần đầu đến thăm tôi
Cô mang theo một đóa hoa nhài
Hoa bình dị
Tôi mỉm cười
                  Nhìn mây bay
             Hờ hững.

Rồi lần sau
Cả những lần sau
không mang thay đổi sắc màu
Vẫn bình dị những đóa nhài nho nhỏ
Và tôi cười
                  Hờ hững ngó mây trôi.

Rồi một chiều cô không đến thăm tôi
Một ngày đông hoa nhài không nở
Tôi ngơ ngẩn bên thiếp hồng để ngỏ
Ngó mây trời tôi đếm bâng quơ
Tôi trách cô vội bước sang đò
Không thương nhớ những cánh nhài nho nhỏ
Thấm trong tôi hương nhài nỗi nhớ
Tôi trách mình hờ hững ngó mây trôi.

         Đại học Văn Hóa Hà Nội 1990
                  Đặng Xuân Xuyến

READ MORE - HOA NHÀI - Thơ Đặng Xuân Xuyến

CÔ HÀNG ỐC - Thơ Thủy Điền



    Tác giả Thủy Điền



CÔ HÀNG ỐC

Bốc hương mấm sả bên đàng
Bỗng dưng nhớ lại cô hàng Ốc hương
Dọc theo đại lộ Hùng vương
Dăm ba bàn cốc kề tường rai rai
Ốc hương thưởng thức nhớ hoài
Hầm Dừa, lá Sả cái tài tuyệt chiêu
Dáng cô hàng Ốc mĩ miều
Dịu dàng, duyên dáng làm nhiều khách mê
Mỗi đêm Ốc chỉ một xề
Một keo mấm sả, vài ve rượu ngà
Khách từ mọi chốn phương xa
Viếng cô hàng Ốc lân la rồi về
Ốc hương, Dừa hấp khỏi chê
Dẫu đi xa mấy, khi về cũng qua
Tiếc rằng cô đã đi xa
Cô đi mang cả hương hoa đi cùng.

                                   Thủy Điền
                                  28-09-2016

READ MORE - CÔ HÀNG ỐC - Thơ Thủy Điền

ĐOÁN TÍNH CÁCH NGƯỜI KHÁC QUA CÁCH HÚT THUỐC - Đặng Xuân Xuyến





ĐOÁN TÍNH CÁCH NGƯỜI KHÁC 
                                                         QUA CÁCH HÚT THUỐC

(Trích trong TIẾNG NÓI CỦA NGÔN NGỮ CỬ CHỈ TRONG GIAO TIẾP của Đặng Xuân Xuyến; xuất bản năm 2010)

Trong xã giao, nếu tinh ý quan sát cách hút thuốc và phong thái hút thuốc của người đối thoại cũng có thể phần nào “đọc” được cá tính và tâm trạng lúc bấy giờ của họ, để từ đó, “lái” câu chuyện đi theo hướng lợi nhất cho mình.
Cụ thể:
*. Cách hút thuốc
- Cầm điếu thuốc ở đầu ngón tay cái và ngón tay trỏ: Là người thông minh, nhanh trí nhưng tính tình nhỏ nhen, hay thù dai.
- Ngậm điếu thuốc ở khóe miệng: Là người có tài năng và khá sành sỏi trong mọi chuyện. Đây cũng là mẫu người đa tình và nồng nhiệt trong tình yêu.
- Hút thuốc nhiều và hút theo hứng thú: Đây là người ít nghị lực, thiếu ý chí, chỉ thích ngao du đây đó chứ không chú tâm vào công việc.  
- Chờ hút xong điếu thuốc mới bàn chuyện: Là biểu thị của mẫu người so đo, tính toán, không mấy trung thực.
- Hút thuốc mà nhả khói ra 2 phía bên cạnh, tránh nhả khói vào người đối diện: Là mẫu người lịch sự, tế nhị, biết trước biết sau.
- Hút thuốc nhiều nhưng tay không bị ám khói vàng: Đây là biểu thị của người có cá tính trầm tĩnh, kín đáo và nhẹ nhàng, biết giữ kín điều bí mật.
- Hút thuốc nhưng để thuốc cháy tự nhiên, rất ít đưa lên miệng hút: Là biểu hiện của người tâm trạng đang nhiều suy nghĩ lo lắng.
- Hút thuốc mà chẳng bao giờ gạt tàn đi: Là biểu hiện của người làm việc thường đại khái, lười nhác và cạn suy nghĩ.
- Đang hút thuốc nhưng lại nhanh chóng giụi đầu thuốc còn đang cháy vào trong gạt tàn: Là biểu hiện của người luôn luôn có chuyện gấp gáp cần phải giải quyết. Những người này có tinh lực dồi dào, không bao giờ bỏ việc gì giữa chừng. Cường độ làm việc của họ rất cao và hiệu quả nên thường nhận được sự tín nhiệm của nhiều người.
- Người liên tục hút thuốc và hút dài hơi: Là biểu hiện của sự lo lắng hoặc nội tâm đang bị khủng hoảng, bất an.
- Châm thuốc nhưng hút chưa được vài hơi đã dập tắt đi hoặc dùng nước bọt làm ướt môi, để điếu thuốc trên môi: Là biểu hiện của tâm trạng sốt ruột, lo lắng về một việc gì đó.
- Châm thuốc tới khi diêm đốt cháy đến tận cùng, ngón tay bị bỏng mới bừng tỉnh: Là biểu hiện tâm trạng người đang rất lo lắng về công việc nào đó.
- Hút thuốc nhưng để tàn thuốc rất dài thì mới gạt: Là biểu hiện của người thiếu tự tin, thể trạng không tốt, dễ phát sinh những ý nghĩ tiêu cực. Họ chỉ làm được việc nhỏ nhặt, khó thành việc lớn. Nhưng nếu cách hút thuốc như thế ở trong các cuộc họp hay lúc làm việc thì đó lại là biểu hiện của người làm việc hăng hái, có tinh thần trách nhiệm.
- Thích rít thuốc dài hơi và nhả khói ra từ từ: Là người có vận số lận đận, cuộc sống vất vả, phải bôn ba trên con đường mưu sinh.
- Há to miệng khi nhả khói: Là người rất thật thà. Tuy nhiên, đôi khi họ lại vô tâm quá mức, nên dễ gây phiền hà cho người khác.
- Thích nhả khói thành vòng tròn bay trước mặt: Là người coi trọng vật chất.
- Hút thuốc, thích nhả khói lượn vòng trên cao: Là người giàu tình cảm, yêu thích nghệ thuật và sự sáng tạo. Tuy nhiên, đôi khi họ lại là người ảo tưởng quá mức.  
- Hút thuốc mà nhả khói lên trên: Là biểu hiện của người có tâm trạng tích cực và sự tự tin vào khả năng của bản thân. Tốc độ nhả khói tỷ lệ thuận với mưc độ tích cực của tâm tư.
- Hút thuốc mà nhả khói xuống dưới: Là biểu hiện của tâm tư tiêu cực và sự hoài nghi lo lắng.
- Đầu ngẩng cao, khói nhả ra từ mũi: Là biểu hiện của người đang ở trong tâm trạng dương dương tự đắc, sự tự tin của người hút thuốc kiểu này nhiều khi ở mức thái quá.
- Người trong lúc hút thuốc thi thoảng nuốt khói: Là người biết hưởng thụ nhưng nếu người hút thuốc không ngừng nuốt khói thì lại là biểu hiện của người nội tâm đang có xung đột bất an.
*. Phong thái hút thuốc với tính cách
- Người giụi đầu thuốc vào trong gạt tàn vẫn sợ đầu thuốc chưa tắt, lại dùng nước đổ tiếp vào: Là biểu hiện của người có tố chất thần kinh yếu, làm việc thường cẩn thận, tỉ mỉ, nhưng tâm trạng luôn cảm thấy lo lắng, bất an một cách vu vơ.
- Người hút thuốc tới tận đầu lọc mà vẫn chưa bỏ: Là người có lòng nghi kỵ rất lớn, làm việc thường tính toán rất chi ly, không hay bộc lộ những suy nghĩ thực của mình. Khi chuẩn bị làm cái gì, họ thường suy đi tính lại cho nên nhiều lúc sẽ mất đi cơ hội tốt.
- Khi hút thuốc thường nhếch môi dưới: Là biểu hiện của người làm việc rất bình tĩnh, tự tin và tỷ lệ thành công luôn rất lớn. Nguyên tắc làm việc của họ là làm đâu chắc đó, không làm những việc mà có sự mạo hiểm cao. Nhược điểm của mẫu người này là thiếu tính chủ động trong công việc và không có tính sáng tạo.
- Đầu ngẩng lên trên khi hút thuốc, trong khi khóe miệng vẫn ngậm điếu thuốc: Là biểu hiện của người có lòng tự tin với công việc của mình. Họ làm việc kiên trì, sáng tạo và có tinh thần trách nhiệm nên họ dễ trở thành chuyên gia trên một lĩnh vực nào đó.
- Khi hút thuốc ngón tay cái chạm hoặc tỳ vào cằm: Là biểu hiện của người có phong thái an nhàn, có sự tự tin mạnh mẽ về khả năng của mình.
- Hút hết điếu thuốc rồi nhẹ nhàng giụi đầu thuốc cho tới khi tắt hẳn: Là biểu hiện của người luôn làm việc thận trọng, cư xử ôn hòa. Tuy nhiên họ lại là mẫu người thiếu tính quyết đoán. Họ suy nghĩ vấn đề gì thường rất sâu sắc nhưng phải rất lâu vẫn chưa đưa ra được quyết định.
                                                              Đặng Xuân Xuyến

READ MORE - ĐOÁN TÍNH CÁCH NGƯỜI KHÁC QUA CÁCH HÚT THUỐC - Đặng Xuân Xuyến

NỬA VẦNG TRĂNG - Thơ Hoàng Yên Lynh



              Nhà thơ Hoàng Yên Lynh


READ MORE - NỬA VẦNG TRĂNG - Thơ Hoàng Yên Lynh

Thursday, September 29, 2016

EM CÒN NHỚ HAY EM ĐÃ QUÊN / thơ Võ Quốc Tuấn

Tác giả Võ Quốc Tuấn


Em Còn Nhớ Hay Em Đã Quên

Em có còn nhớ hay em đã quên
Kỉ niệm ngày xưa- mối tình thơ dại
Cái nắm tay còn rụt rè e ngại
Xa cách rồi vẫn còn ấm bàn tay.

Em có còn nhớ hay em đã quên
Con đường ta qua, bốn mùa hoa nở
Ta nguyện ước, tình ta đừng tan vỡ
Mà giờ đây ta đã xa nhau rồi.

Em còn nhớ ngày theo chồng anh nói:
Hạnh phúc là quả ngọt tự ta trồng
Đừng ngóng đợi, so bì, rồi ân hận
Để cuối cùng, hạnh phúc... vẫn đợi mong!

Em còn nhớ lời chia tay, bến sông
Luôn dõi theo, dù em ở bên người
Và cầu chúc em luôn được hạnh phúc
Dẫu cho anh đau khổ cũng cam lòng!

Trà Vinh: 29/9/2016
Võ Quốc Tuấn


READ MORE - EM CÒN NHỚ HAY EM ĐÃ QUÊN / thơ Võ Quốc Tuấn

TÌNH QUÊ /chùm thơ Trần Ngọc Hưởng


Tác giả Trần Nghọc Hưởng


Trần Ngọc Hưởng

Tình Quê

Mượn hơi đàn bác Sáu Lầu,
Quá giang ghe chiếu Cà Mau anh về
Mênh mang sông nước tình quê,
Cập bờ Phụng Hiệp xuống xề, kìa em

Bộn bề những súng cùng sen,
Nhấp nhô những mái ngói chèn mái tôn.
Sóng va óc ách be xuồng,
Khúc tài tử mãi thả buồn về đâu.

Gió đưa dừa rụng vườn sau,
Bếp hồng khơi lửa bên nhau ta ngồi.
Gọi đôi tu hú đổ hồi,
Nắng vườn ngơ ngẩn hôn môi em hồng. 

Cầm tay tìm phút ấm lòng,
Một vùng cây trái chìm trong mộng lành.
Ru em giữa miệt vườn xanh,
Dưng không hoa cỏ hóa thành thịt da

Ô môi nở cuối hiên nhà
Thiếu đàn vẫn cất lời ca  mặn mòi
Đêm mơ tiếng sóng chơi vơi,
Em về xõa tóc rợp trời Hậu giang.

TNH

   Mặt Lạ

Tình sao mặt lạ người dưng,
Ơ hờ, như thể chưa từng cặp đôi!
Môi nào làm đỏ thắm môi,
Tay nào vấn vít mãi hơi người cầm ?

Vườn yêu đâu đóa nguyệt rằm,
Tình xao tóc rối tình nằm bên nhau
Má hồng bẽn lẽn phút đầu,
Mấy mùa gió thổi phai màu lãng quên.

Cho anh bật sáng que diêm,
Đốt trang tình sử tìm xem chốn nào
Gió Sài Gòn thổi nghêu ngao,
Cà phê nhỏ giọt lạc vào lối thơ.

Tình sao mặt lạ đâu ngờ,
Gối tay mộng mị tóc tơ mịn màng
Em huyền hoặc mãi dung nhan,
Cơn mê cánh lá trở vàng vào thu

Lạc vào đâu cõi thưc hư,
Dấu môi son đã phiêu du mịt mờ
Chút tình viễn xứ ngu ngơ,
Yêu em ráo bãi cạn bờ nhân gian

Trần Ngọc Hưởng



READ MORE - TÌNH QUÊ /chùm thơ Trần Ngọc Hưởng

TƠ TRỜI NHỆN GIĂNG - Nhạc: Mai Hoài Thu - Thơ: Nhật Thụy Vi - Ca sĩ: Diệ...

READ MORE - TƠ TRỜI NHỆN GIĂNG - Nhạc: Mai Hoài Thu - Thơ: Nhật Thụy Vi - Ca sĩ: Diệ...

DÒNG SÔNG - Tạp văn của Ugno.Vn






             DÒNG SÔNG

Quê hương nào cũng có một dòng sông chảy qua, dù lớn như sông cả hay nhỏ như luồng lạch. Cuộc đời người ai cũng mang trong mình một dòng sông kỷ niệm từ tuổi thơ đến khi nhắm mắt xuôi tay. Có những con sông phát nguyên từ những khe suối trinh nguyên và cuối đường nước là đại dương rộng lớn. Cũng có những con sông chắp vá hoặc chia nước từ con sông mẹ hoặc làm kiếp phụ lưu đổ nước làm nhánh của một con sông khác lớn hơn. Dù sao sông vẫn cứ là sông. Nó là sông vì có nước, chuyển nước đi. Dù ai gọi nó là gì thì sông vẫn cứ là sông. Sông Cả, sông Cái, sông Con, sông Nhánh, sông Đào… lại còn là Rào, Hói, Lạch, Kênh, Mương... nào quan hệ gì !
Con sông tuổi thơ chỉ quanh quẩn bên bến nước mỗi sáng, mỗi chiều lũ trẻ tắm mát. Lớn hơn chút nữa, con sông là con nước bao quanh làng với những bờ tre xõa tóc, soi mình qua bóng nước trong xanh. Tuổi thanh niên, con sông là những cuộc tình đồng trang lứa bên bờ tre là ngà. Ngày đi xa, con sông là cuộc chia ly ngậm ngùi trên bến dưới thuyền. Ai cũng mang theo dòng sông vào tâm tưởng, vào những mộng mị tháng ngày.
Dù là sông gì thì nước cũng từ chỗ bắt đầu đến chỗ cuối cùng chúng cần đến. Bắt đầu của nước có thể là những giọt mưa ầm ào trên đại ngàn bao la, những giọt mưa tí tách trên tàu chuối ngoài vườn, tí tách từ giọt tranh ngoài hè mỗi đêm về sáng. Chúng tích cóp, dồn lại thành dòng để cùng nhau về biển khơi. Có vài giọt thiếu may mắn phải tan vào không trung. Nhưng có đáng gì đâu! Nhiều người biết nó và ít ai quan tâm vì sông vẫn luôn luôn hiện diện và chúng vẫn là sông.
Thiếu thời, mỗi khi nhìn mưa rơi trước hiên nhà, mải theo dòng nước đổ ra ao lạch, tôi liên tưởng đến con đường nào nước sẽ chảy qua. Lớn chút nữa, tôi đến được nơi nó giao lưu chỗ ngã ba sông với một nhánh khác để ra biển khơi. Tình cờ thôi, chẳng có chủ đích gì cả mà tôi được theo người lớn xuống ca nô khách ở bến Tượng dưới chân cầu Gia Hội để về quê theo đường sông. Ngã ba Sình hôm ấy chìm trong mưa. Bầu trời xám xịt tấm màn nhung phủ kín thôn xóm, bến sông, con nước ngược xuôi. Bây giờ thuyền đi lên là ngược nguồn nước. Tôi cứ nghĩ trong dòng nước này có giọt nào là của từ mái hiên nhà tôi rơi xuống. Tôi nghe nước vỗ mạn tàu không phải là tiếng tí tách. Chỉ với từng giọt thì nghe xa vắng mà với cả dòng chảy thì là tiếng ầm ào. Bây giờ nghĩ lại chỗ ngã ba này, Tiên Chúa neo thuyền rồng ở bến nào để chọn dòng làm nơi định đô? Chỗ nào ông chọn để xây chùa, an vị Phật và an vị tâm linh dân chúng ở cả hai nhánh sông. Hậu duệ ông lưỡng lự giữa hai dòng, khi ở dòng này, khi ở dòng khác đến cuối kết quả đại định mới ngả về dòng sông lớn hơn. Kinh thành Huế bên bờ sông Hương. Nhưng tất cả đều đã thành chuyện xưa. Nhân sinh như mây nổi...
Đời người là dòng đời. Từ những hạt bụi bắt đầu đến khi cuối cùng trở lại những hạt bụi… Từ chỗ phát nguyên đến chỗ quay lại vòng tuần hoàn của phát nguyên… Dòng đời trôi chảy không ngừng nghỉ, chỗ phát nguyên cũng là cùng đích phát nguyên quay về. Thế thì… “có nghĩa gì đâu một buổi chiều. Nó chiếm hồn ta bằng nắng nhạt. Bằng mây nhè nhẹ gió hiu hiu…”.
                                                                                    Ugno.Vn

READ MORE - DÒNG SÔNG - Tạp văn của Ugno.Vn

CHIỀU SÀI GÒN 2 - chùm thơ Huy Uyên





Chiều Sài-Gòn 2

Em áo trắng nghiêng che Sài-Gòn
Bước chân khua vang chiều đại-lộ
Gởi tình lên cột đèn
Quán Catinat bên nhau em nhớ?

Mưa Thị-Nghè,Hàng Xanh sợi nhỏ
Sầu quanh em quên lối về
Đêm Lê-Lợi nhớ chi quán rượu
Ly cuối cùng nhấp chén hoang mê.

Đêm bơ vơ đất trời Sài-Gòn
Đứng buồn bã bên đường xưa cũ
Hạnh-phúc người đã trôi tan
Gởi cho người một đời tiếc nhớ.

Bạc lòng ai xa chia mấy khúc
Đêm nay quay lại Sài-Gòn
Dấu cuộc tình một đời xa xót
Hẹn lòng buổi quay về bên em .

Phố khuya đêm chân bước lạc loài
Người mắt sầu chi lệ nhỏ
Gởi em Sài-Gòn riêng ai
Tôi mang theo thất tình từ đó.

Em, Sài-Gòn "hoa xoan thềm cũ"
Từ em xa mặt trời không về
Những bông sưa lạnh trời dông bảo
Thoáng mắt người "flowers in your hair".

Nước mắt em Sài-Gòn ngày xưa
Tóc xanh, má hồng và cây lá
Chiều Nhiêu-Lộc bên nhà thờ
Quỳ lạy ngôi cao chân Chúa .

Sài-Gòn buồn như ngày xóm đạo
Nắng mưa thôi quên hết ngày về
Hàng sầu-đông trước giáo đường ngái ngủ
Hai mắt Chúa buồn như xa chia .

Từ dạo tôi bên cầu Sài-Gòn
Em một mình buồn đứng lại
Dỗ dành ai điệu ru tháng năm
Tim người trôi cùng nỗi nhớ.

Ngày đó mắt em xanh màu biển
Tôi đi bỏ lại chén rượu buồn
Những chiếc lá khô che sầu Pagoda
Đường về thôi còn lại riêng em.

Em và Sài-Gòn.
Huy Uyên

     Hội-An Mùa Thu Về Chậm

Quán,hiên xưa bạc màu tím phố
Bên sông Hoài hỏi tôi chờ ai
Năm tháng cũ người còn nhung nhớ
Hay cách chia ngày ấy xa rồi .

Em một mình lặng khuất chùa Cầu
Mắt quạnh buồn nhìn dòng nước chảy
Ta một đời dâu bể qua mau
Mai xa để nhớ người buổi ấy .

Phố và những con đường dài hẹp
Tìm chi nhau chôn kín trong tôi
Khi xa trao cho tình nổi chết
Gian dối chi người con tim trôi .

Em xưa những chiếc lá cuối cùng
Quán rêu cũ một đời thầm lặng
Bến phà Cẩm-Kim những buổi qua sông
Hội-An và những ngày em đến .

Gió và cây già cùng phố
Bước chân em trời cũ lạnh căm
Khuya đi về đếm từng bước nhỏ
Từ mất nhau tôi mãi đi tìm .

Những con thuyền trên sông trôi
Có nhớ gì không tình về cửa Đại
Dấu trong tim một cổ-tích người
Buồn chi ai mà sông chảy mãi .

Đêm sông Hoài niệm khúc
Quên người về xa mãi bước chân
Lối lên Thanh-Hà chợ chiều xóm nhỏ
Chiêm bao em về muộn trăng gần .

Những con hẻm hoang rêu
Lòng đựng sầu ngang ngõ
Ngày thu đó tóc ai bay
Mắt thoáng màu tím nhớ .

Em còn nắng che nghiêng đầu phố
Lạc trong hồn con tim Hội-an
Bến đò ngang ngày xưa đành bỏ lại
Tháng năm trông ai
chiếc bóng bên đường ...

Huy Uyên


READ MORE - CHIỀU SÀI GÒN 2 - chùm thơ Huy Uyên