Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Tuesday, April 29, 2014

Thơ Hoài Huyền Thanh - ĐÀNH LẠC MẤT NHAU THÔI, DẤU LẶNG !!!






ĐÀNH LẠC MẤT NHAU THÔI


Bóng nắng rơi

Buồn lắm!

Bông phượng

Bận trở mình.

Ve sầu

Im tiếng khóc.

Góc sân trường

Lặng thinh.

Muà xưa

Không còn nữa.

Gió lang thang

Nỗi buồn.

Lá chao nghiêng

Nức nở.

Hẹn lòng

Mùa thu sang .

Chân trời

Anh phiêu bạt

Góc bể

Em đơn côi

Ngậm ngùi

Đôi hoàng hạc.

Đành lạc mất nhau thôi



                      Hoàihuyềnthanh

[Cảm tác từ bài thơ của Anh Nguyễn An Bình]

 


DẤU LẶNG !!!



Gánh hàng rong neo dài con phố nhỏ.

Mưa lâm thâm thất thểu dáng mẹ gầy.

Ế ẩm chợ đời gió rét chiều nay.

Cơm rượu nếp các con ăn đỡ dạ.

    



Nhường tất cả đem ba con chạy trốn.

Mưa gió dập vùi dòng dõi thiên kim.

Cô gái tá điền xinh đẹp ngoan hiền

Đời lầm lỡ mẹ chạnh lòng thương cảm.

    



Dẫn các con đi hai bàn tay trắng

Ba mươi tuổi đời lao lực lao tâm.

Lặng lẽ bên thềm người mẹ đơn thân

Dạy chúng con lòng bao dung nhân ái

     



Sống là yêu thương không mang thù hận

Con cô tá điền là các em con

Mẹ ơi mẹ! ba mươi năm lận đận

Chúng con hai dòng gộp một tình thân

      



Không còn mẹ nhiều đêm mưa thức trắng

Thương nhớ mẹ hiền nước mắt tuôn rơi

Nốt nhạc cuộc đời mẹ xin dấu lặng!

Hạnh phúc cho người thương quá mẹ tôi!!!





                          Hoàihuyềnthanh




 
READ MORE - Thơ Hoài Huyền Thanh - ĐÀNH LẠC MẤT NHAU THÔI, DẤU LẶNG !!!

Trúc Thanh Tâm - CHÙM LỤC BÁT SỐ 4




1.  PHỤNG HIỆP

Lâu về Phụng Hiệp, nhớ sông
Xà No, so đũa trổ bông trắng rồi
Ngồi xuồng, hai đứa cùng bơi
Mái giầm giỡn nước, mây trời trong xanh !

Đàn cò ngậm nắng bay nhanh
Em nghiêng nón lá hứng tình bao la
Mắt nhìn nhau quá thiết tha
Chia tay Ngã Bảy, bóng tà huy phai !

 Kinh xáng Xà No, 1988

                                                                 
 2. TRI ÂM

                 - Tặng bạn bè Tây Ninh - Đồng tháp

Đêm nay Cao Lãnh mong chờ
Trên tay ly rượu đang chờ tri âm
Tây Ninh yêu dấu thêm gần
Hương hoa hạnh ngộ ngát tầng văn chương

Cùng ngồi trên đất quê hương
Nghe câu vọng cổ lòng vương vấn lòng
Mai nầy về lại miền đông
Không sao quên được nắng đồng bằng quen !

Lấp Vò, tháng  8/ 2011
                                                                            

3. HÒN CHỒNG

Nha Trang nắng xuống hẹn hò
Biển chưa hết nhớ, gió hờ hững bay
Xa xa núi ngập trong mây
Gần nhau mới thấy mắt say điếng lòng

Lên trời sợi khói rưng rưng
Cánh diều thơ dại reo mừng, đứt dây
Chiều xưa mưa rớt nơi nầy
Chiều nay mưa rớt đắng cay vào hồn !

Nha Trang, tháng 12/ 2011

TRÚC THANH TÂM
READ MORE - Trúc Thanh Tâm - CHÙM LỤC BÁT SỐ 4

MỘT THỜI ĐỂ NHỚ... - Thy Lệ Trang họa thơ Người Nay





MỘT THỜI ĐỂ NHỚ...
Họa bài NHỮNG CHIỀU... của NGƯỜI NAY

Ngập ngừng như thuở vừa yêu
Nghiêng vành nón, gửi nắng chiều vào thơ
Trải hồn xanh ngát màu mơ
Nửa đêm thức giấc, ngu ngơ gọi chàng...
Mùa thu em mặc áo vàng
Mong manh hoa cúc, dịu dàng thương yêu
Người đi, bến vắng buồn hiu
Tình xa vời vợi... để xui nát lòng
Biết rằng chín đợi, mười mong
Non cao thăm thẳm vẫn trông trăng về
Nhớ sân trường, tiếng a ê
Nhớ hương hoa bưởi... dề... dề lệ tuôn
Mưa ngoài sân, ướt trong lòng
Chén quỳnh dẫu cạn, hương nồng còn đây
Lá trầu mỏng, miếng cau dày...
Chưa lần  được nếm mà say ngất trời
Em sáu mươi, anh bảy mươi...
Một thời để nhớ... một thời để quên
                          Thy Lệ Trang
                          Massachusets
                 thyletrangntc@yahoo.com



NHỮNG CHIỀU...

Em trao anh vạn lời yêu
Cho anh tất cả những chiều nên thơ
Những chiều trên bến mộng mơ
Đò ngang trông ngóng, ngẫn ngơ đợi nàng
Những chiều nắng rãi hoa vàng
Đầu xanh hai mái vội vàng trao yêu
Những chiều êm ả đìu hiu
Biệt ly xa cách liu xiu cõi lòng
Những chiều mong mỏi chờ mong
Anh nơi chiến tuyến đợi mong ngày về
Những chiều sơn cước ủ ê
Buồn lên khóe mắt, dầm dề mưa tuôn
A Shau, A Lưới, Ba lòng
Hoả mai rực sáng, bóng nàng đâu đây
Giựt mình, đại bác réo dày
Tỉnh cơn mộng ảo bóng ai cuối trời
***
Nay đà tuổi hạc tám mươi
Vẫn in tâm trí một thời khó quên...
                                 Người Nay
               thanhtruong1203@yahoo.com
READ MORE - MỘT THỜI ĐỂ NHỚ... - Thy Lệ Trang họa thơ Người Nay

THỜI GIAN TRÔI NHANH - thơ Hồng Duyên




Chiều phớt nắng con phố dài lặng lẽ

Hàng thông buồn đếm tuổi trẻ qua nhanh

Cây phượng già mặc chiếc áo mong manh

Gió buốt lạnh từng nhành cây run rẩy



Sóng mặc cả bạc đầu còn giận lẩy

Nhấp nhô hoài trên bãi cát Hà Tiên

Chiếc thuyền con xa hẳn với đất liền

Tôi ngẫm nghĩ tùy duyên đừng níu lại



Tôi bỏ cuộc  giã từ đời con gái

Trang sách hồng vẫn tím mãi vần thơ

Nhưng tình yêu đã nguội tự bao giờ

Chỉ còn lại mộng mơ ngày xưa cũ



Hạt bụi phấn rơi trên miền thanh tú

Nét chân chim đoàn tụ chẳng chịu đi

Một đời người hạnh phúc được mấy khi

Nên trân trọng những gì mình đang có



Mùa hoa phượng mỗi năm về trước ngõ

Nhắc ta là khách trọ của thời gian

Một cuộc đời có họp cũng có tan

Như mùa hạ vẫn mang thân tạm bợ



Đã hạnh ngộ rồi xa nhau ai nỡ?

Như phượng già chở bao nỗi ưu tư

Quy luật thời gian phải nói giã từ

Để nhường chỗ cho mùa thu mộng mị



Hồng Duyên



Nguyễn Hồng Duyên

Cà Mau

hoatimhd@yahoo.com.vn

Đt: 0913417239
READ MORE - THỜI GIAN TRÔI NHANH - thơ Hồng Duyên

LỐI XƯA - thơ Phan Hoài Nam




Ta lặng nhìn em mắt đỏ au

Vì đâu em hởi, bởi vì đâu ?

Mắt xưa rơi rớt chùm hoa dại

Chưa một lần vương vấn khổ đau


Ta lặng nhìn nhau buổi chớm xa

Sương giăng lớp lớp bụi quê nhà

Vầng trăng năm cũ không còn tỏ

Khi bóng mây hồng chỉ thoáng qua


Ta biết đời em gió viễn phương

Mênh mông sông nước đỗ trăm đường

Hồn nhiên như thuở còn thơ dại

Ủ cánh hoa rừng để nhốt hương


Quê cũ giờ xa tít mù xa

Bao năm thương nhớ thuở hoàng hoa

Ta, em hai bước đường rong ruổi

Để cánh môi mềm  nghe xót xa


Từ độ chúng mình nghiêng ngã nhau

Nỗi đau còn đó đẫm giang đầu

Đàn chim viễn xứ không buồn hót

Trên ngọn tháp Hời sục bể dâu


Em có về thăm lại phố xưa ?

Một thời áo trắng... mắt xanh mơ

Vàng thu mang nỗi buồn u uẩn

Rãi kín con đường phai xác thơ .

                 PHAN HOÀI NAM
READ MORE - LỐI XƯA - thơ Phan Hoài Nam

VỀ NGUỒN - thơ Trúc Thanh Tâm




Tổ tiên xa xưa mở cõi

Hòa bình, độc lập hôm nay

Máu, xương trộn pha vào đất

Nuôi cây xanh lớn từng ngày

Còn người, ruộng đồng, rừng, biển

Là còn tất cả quê hương

Qua mấy ngàn năm văn hiến

Dân mình chịu lắm nhiễu nhương

Tự do thêm hồng ngọn lửa

Sáng ngời những cuộc đấu tranh

Công bằng chưa vào thực tế

Làm sao có được đất lành

Hãy giữ sáng trong tiếng Việt

Những gì tổ quốc ghi công

Thế hệ bây giờ phải nhớ

Đừng quên nòi giống Tiên Rồng

Trái đất ngày thêm nhiễm độc

Làm người phải có niềm tin

Xã hội, dối gian lắm kiểu

Đâu ai lừa được chính mình

Lý tưởng nở hoa trí thức

Đời còn nghịch lý cuộc chơi

Lương tâm như đang đánh thức

Yêu thương trong mỗi con người

Đi qua sông dài mới biết

Chỗ nào bồi lở cạn sâu

Đi qua tình người mới biết

Nghĩa nhân rút ván qua cầu.


                     Châu Đốc, cuối tháng 4 / 2014

                           TRÚC THANH TÂM


READ MORE - VỀ NGUỒN - thơ Trúc Thanh Tâm

TÂM SỰ CÙNG ANH - thơ Thúy Ngân






Sao đành lỡ bước quay đi
Bao nhiêu thương nhớ còn gì người ơi !
Sáo diều đùa gió chơi vơi
Đòng đưa ong bướm tiếng đời vào ra

Trăng khuya gác ngọn tre tà
Mai- sao tách giải ngân hà lặng thinh
Đành rằng sao sánh bình minh
Cớ chi thổn thức một mình châu sa...

Hôm qua tình thắm mặn mà
Thoắt qua ngày mới nhạt nhòa ư anh ?
Nghĩa tình đâu chỉ _ Bức tranh
Chán chê xếp lại, thôi đành vứt đi

Gia đình vũ khúc vinh quy
Đừng vì say nắng ngoảnh đi mất - còn.
          
                       Thúy Ngân
READ MORE - TÂM SỰ CÙNG ANH - thơ Thúy Ngân