Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Friday, April 29, 2011

NHƯ MAI và LAN ANH - THƠ



chị ơi!

em đã đi qua những chiếc cầu chênh vênh
ghé thị thành nhà nhà xếp lên nhau khắc hình chiếc hộp
cứ ngỡ mình sẽ có thể bay lên được
vai đội mây tóc đính hạt mưa bầy sẻ non vội vã kiếm mồi
em nhặt tuổi đời khi cẩn thận đếm tóc mình rơi
đợi trăng khuyết ra ngoài vườn hóng gió
uống giọt sương khuya thả ký ức tuổi thơ tuột qua miền đất lạ
câu chữ ngã nghiêng rã rời lấm tấm vạt cỏ tươi
chị của em đau đáu dệt cần mẫn những vần thơ
có khói quê hương có dòng sông xanh thẳm
con đò lơ thơ bến chiều cau phất phơ thanh mảnh
rưng rức vọng về tiếng đình làng bãi chợ vườn rau
những con đường rẽ vào thôn lát gạch quanh co
nét trầm tư nhà rường, văn miếu
cây thị cổ xưa đâm hoa kết trái
quả mọng vàng thơm đung đưa theo quang gánh của bà
dòng Ô Lâu huyền hoặc từ Huế chảy ra
uốn lượn như trăn ngoằn ngoèo ngọt nước
tình sử miên man bắt nguồn bao câu hò khói sóng
hoài vọng ngày về len lén vào tâm thức người đi xa
giấc mơ em vắng dần tiếng chim cuốc gọi nhau
tiếng suối róc rách mơn man vắt qua nương vắng
thơ của chị đánh thức ấu thơ em nơi tận cùng miền lãng du sâu thẳm
quê hương choàng vai đón em trở về vạt áo chị nhuộm chiều tím đẫm lan anh

Như Mai
Tây Úc 7/3/2011
.
&&&

Em ơi!

Nơi xa thẳm bên kia bờ đại dương
em thả giấc mơ xa về với cội nguồn thương nhớ,
những con đường, những chiếc cầu, những thị thành em qua
quả thật đẹp xinh như giấc mơ lạ
Nhưng em ơi! Mái nhà tranh cỏ rạ
làn khói lam chiều vẫn thao thức đợi ai,
cánh cò chao nghiêng bên ruộng lúa tìm hoài
giấc mơ tuổi thơ đi qua năm tháng.
Dòng ô lâu mái chèo khua tiếng sóng
trong đêm xuân vẳng tiếng gõ cá về,
ngọt thanh thanh bát canh ám làng quê
nước đuốc, dưa môn ngày về vương vấn!
Đêm buông mình làng quê yên ắng
vẳng đâu đây tiếng võng ru hời,
ngọt câu ca xanh dậu mồng tơi
tiếng gà gáy đếm thời gian báo sáng.
Bình minh rạng trên nét cười con trẻ
tung tăng như đàn chim sẻ đến trường,
con đường làng rộn rã tiếng người qua
giọng nói quê ôi đậm đà tha thiết!
Bến đò ngơi vẫn đợi chờ mãi miết
bóng người em gái nhỏ quê hương,
xuân chưa qua vẫn ghé lại bên vườn
cành mai vàng đón em mùa nở rộ

Trương Lan Anh
Quảng Trị 8/3/2011
READ MORE - NHƯ MAI và LAN ANH - THƠ

HOÀNG TẤN LINH - NẮNG THẬT THÀ

Mai về bên lá ngoan hiền

Còn in màu nắng trinh nguyên cuối mùa


câu thơ nối chênh vênh bờ nắng

hạt sương sa và nguồn cội trên cành

ngày còn nắng chiều đi trong cỏ rối

ngoan nhé em, ta về lại ngày xanh


này ngọn gió từ tâm em có thấy

bờ mi ngoan ngày khép lại tần ngần

chân trần bước những nhu mì ngà ngọc

đời bên kia trong veo mộng nguyên lành


ngày về xa để trăng sao hoài niệm

cánh mỏng sơ nguyên chút môi mềm

trăm năm giật mình ta thảng thốt

dưới chân kia đời lặng lẽ âm thầm


bờ núi cao trong tầm mắt em với

đỉnh sa mù lí lắt gió ngân nga

ta hư hoảng trăm năm về khép nép

này này em, ta nhìn nắng thật thà.


Rằm tháng năm- Canh Dần

26-6-2010

READ MORE - HOÀNG TẤN LINH - NẮNG THẬT THÀ

Tuesday, April 26, 2011

HOÀNG TẤN TRUNG - ĐÔI MẮT NGƯỜI HÀ TĨNH

Hình từ trang Blog truonghoabc (Hà Tĩnh)


Tặng N - nàng thơ mới gặp



Đôi mắt ấy một lần tôi chứng ngộ
Có một đêm sao sáng đầy trời
Khi em đến có điều gì rất lạ
Ngàn sao kia ngấn lệ chơi vơi !

Đôi mắt ấy một lần tôi chứng ngộ
Có một ban mai từ phía em nhìn
Mắt em cứa hồn tôi rĩ máu !
Và trong tôi vời vợi một niềm tin

Đôi mắt ấy một lần nghe em hát
Tôi mê ly uống cạn từng lời
Đêm phố biển nghe sóng lòng dào dạt
Em vô tình níu cánh buồm tôi !

Ôi đôi mắt tuyệt vời linh hiển !
Mắt Mẹ cho mang bóng dáng dòng sông
Cho tôi được làm con đò mộng
Tiếng thơ tôi ngân mãi trên dòng !

Đôi mắt ấy một lần tôi chứng ngộ
Giọng quê mình trọ trẹ ru nôi
Chiều hôm ấy một lần rồi mãi mãi
Đôi mắt Người Hà Tĩnh đốt lòng tôi !

HTT



READ MORE - HOÀNG TẤN TRUNG - ĐÔI MẮT NGƯỜI HÀ TĨNH

VÕ VĂN LUYẾN - TRÀ THỦY KHÊ: MỘT ĐỀN BỒI CỦA KHÁT VỌNG

Mt trùng phùng nm trong khát vng by lâu ca người dân quê tôi gia nhng ngày tháng h hng lên sc nng, cng hưởng sc màu nim vui l hi là cuc đua thuyn rn rã trên mt h rng, đ soi dáng hình mt th trn tui dy thì búp nõn.

Gia muôn no đi v líu ríu nim vui y, tôi mun nói đến mt cái tên hn đã khm vào tâm thc nhiu người. Đó là Trà Thu Khê, t bàn tay kỳ diu ca hoá công qua cái nhìn giàu trí tưởng ca con người làm nên mt “bát nước chè khng l” tht n tượng, xoa du cơn khô khát vn bao đi nay gây ni kinh hoàng vi khách b hành khi qua “tiu sa mc” hoang sơ la tri thiêu đt này.

Cái h nước ln cơ h lây cái hân hoan mà cung quýt ca đàn sóng đui nhau quên c nhng con mt đm theo ký c y xưa kia là khe Nước Chè. Ng tưởng ch biết điu y cũng đ nhưng lt gi Đi Nam nht thng chí có ghi Trà Thu Khê li cho thy cái tên hơn mt ln được đnh danh trong thư tch c. Vâng, đem suy tư chia s vi anh bn thơ Trn Xuân An – mt người con quê hương tn “vng sáng phía chân tri” – thành ph Sài Gòn hoa l, tôi tâm đc mt điu: Nhng gì thiên nhiên ban tng con người không phi không có lý. Đó là triết lý thiên sinh ch có tri đt mi hoá gii.

Thì ra, có nhng cái bên ta tht gn gũi, gn gũi như chính hơi th s sng nhưng cun theo dòng đi cun chy phía trước mt, khiến ta như vô tình. Cũng tng bước tht, bước lùi trên nhng làng cát nghèo khó ca quê nhà; cũng tng có nhng phút giây khô c rát hng bi đi v trong cái cho rang mùa gió Tây Nam nng đt; tng nh đến nhng trái qu, trái dưa “gii hn” nhưng khi ngp ln trong thế gii ca nhng bài ca ni tiếng quê tôi, mi càng v ra li than khó tht vô nghĩa. S khc nghit ca thiên nhiên đt ra th thách ý chí con người và h như, con mt thiên nhiên cũng tìm cách theo dõi và tr sc con người vượt qua gian khó. T ý nghĩ y, Trà Thu Khê trong tôi như mt biu tượng vy gi khi không có gì trong tm tay nó vn là “bát nước chè tinh thn”c vũ con người n lc đ chiến thng chính mình. Hn nhiu người còn nh chuyn Tào Tháo vi rng Mơ o. Đó là điu sp đt thông minh ca mt nhân vt vn ni tiếng “gian hùng” trong tiu thuyết c đin Trung Hoa. Còn đây mi là s sp đt tuyt vi ca đng to hoá. Trà Thu Khê chính là s sp đt y.

Trà Thu Khê bây gi không còn lng thm chy dưới ngút ngàn lau sy, tràm chi. Lòng người vi đt tri dường đã tao ng sáng lên gương mt h, gương mt mt th trn long lanh nim vui được đn bi t khát vng. Bt cht, tôi nghĩ đến th xã Đông Hà đã có mt Khe Mây đã biến thành h Khe Mây mang v đp thơ mng không thua gì các h Đà Lt hay h Núi Cc Thái Nguyên, thì nên chăng cái tên dân dã nm lòng khe nước Chè hay sang trng sách v Trà Thu Khê cn được phc danh, vì “vt t nó” đã tn ti, đng đ thi gian bôi xoá lãng quên.

Và ri ý nghĩ li ngược dòng, tôi li t cho mình ln thn, khác gì “ni lo ngò mt thơm” c thôi!

Hình như đc được băn khoăn ca tôi, anh Lê Anh Phước, Ch tch th trn Hi Lăng nói:

- Anh biết ri đy. Nhng ai tng sng trên đi cát nóng bng Hi Lăng, nht là ngay th trn chúng ta mi thy v trí đc đa ca cái h này. Nó không ch góp phn to ra v đp văn hoá cho trung tâm huyn l mà còn mang li ngun li chưa tính đếm hết. Đó là s cân bng môi trường sinh thái (cùng vi cây xanh), là ngun nuôi thu sn có kh năng cung cp cho người dân ni th, vân vân và vân vân…

Đang lúc anh nhp ngm trà, tôi chen vào:

- Thế gii sông h qu tht có nhiu điu đ nói. Th hình dung, nếu không có mt khe nước Chè trên th trn xinh xn này thì tht đáng tiếc. Nó như mt lúm đng tin trên gương mt thiếu n. Có nhiu nơi người ta còn huyn thoi hoá bng câu chuyn tình thm đm đ ca ngi hay lý gii ngn ngun sinh ra đ đt tên. Khe nước Chè có ngoi l không?

S nhy cm ca anh Phước như bt đúng tn s:

- Đúng vy, khe nước Chè không ngoi l. Tôi cũng đã nghe thiên tình s cm đng v nó. Chuyn là thế này, mt người m tr bng con đi tìm chng (chuyn sinh ly t bit y mà, đt nước hình ch S trong chiến tranh lon lc nơi đâu không có!). Đường dài, nng la, sc cùng lc kit vì khát. Thương mình mt, thương con mười. Người m bó tay ngi khóc cho đến khi mình tan trong đt tri. Nhng git nước mt chy thành dòng to khe nước Chè ngày nay.

- Nhng nơi nghèo khó thường “bi kch hoá” mi chuyn – Tôi cùng anh chia s – Nhưng trong bi kch có lc quan, nim lc quan dng trên nn yêu thương cuc sng. Ai cũng thy t khe lên h, t “con s không to tướng” ( ch ca L Tn) lên ph như là huyn thoi vy!

Tht tình , công vic ca tôi dường không có cơ duyên “mn nng” vi tư duy kinh tế nhưng li có mt thoáng đêm bên h ung tách cà phê Gió Lng gia nhng nam thanh n tú đông cht, mà không gian còn khiêm tn này chưa nơi nào đông hơn thế, thì nhng câu hi du tiếp tc đt ra đã có thc tế tr li đó ri.

Ơi Trà Thu Khê, mt nghĩa tình tri đt dành cho mnh đt du ái ca tôi!

Võ Văn Luyến

* Trà thy khê (Khe nước chè), mt đa danh huyn Hi Lăng, tnh Qung Tr.

READ MORE - VÕ VĂN LUYẾN - TRÀ THỦY KHÊ: MỘT ĐỀN BỒI CỦA KHÁT VỌNG

VÕ CÔNG DIÊN - CÁNH CÒ



Nhạc sĩ Võ Công Diên quê ở xã Hải Vĩnh, huyện Hải Lăng , tỉnh Quảng Trị. Sinh năm 1957, anh lớn lên bên con sông Thạch Hãn bốn mùa nước xanh trong vắt. Lưu lạc vào phương Nam lập thân , anh đã tỏ ra đồng cảm sâu sắc với những mảnh đời cơ cực của trẻ thơ đường phố phải "lặn lội thân cò", bầm thân kiếm sống dù tuổi đời còn đang non dại. Nhạc phẩm "CÁNH CÒ" được viết để tặng các em bé bơ vơ cơ nhỡ đó. (La Thụy giới thiệu)




READ MORE - VÕ CÔNG DIÊN - CÁNH CÒ

Monday, April 25, 2011

MAI THANH TỊNH và QUỲNH HỢP - HẢI LĂNG ĐẤT MẸ NGỌT NGÀO


Mời các bạn nghe ca khúc
HẢI LĂNG ĐẤT MẸ NGỌT NGÀO
THƠ: MAI THANH TỊNH
NHẠC: QUỲNH HỢP
GIỌNG CA: Y JANG TUYN





Nguyên tác bài thơ

ĐẤT MẸ NGỌT NGÀO
Thương tặng: Hải lăng quê tôi


Hải Lăng ơi! quê mẹ yêu ơi!

Khúc hát đưa nôi Ô lâu lắng đôi bờ

Lúa đồng chiêm ươm vàng mùa thương nhớ

Cát bạc đầu cháy bỏng giấc mơ trưa



Vĩnh Định êm đềm ai trao gởi duyên xưa

Mỹ Thủy bãi ngang dập dìu sóng múa

Đã qua rồi thương đau thời binh lửa

Trà Lộc ta về chiều nắng hát vu vơ



Rượu Kim Long men ủ bến mong chờ

Cá Cu Hoan thơm hương đồng ngầy ngậy

Em gái làng cười tươi vào vụ cấy

Cho ai say ngây ngất cả hoàng hôn



Ôi quê mình đẹp lắm Hải lăng ơi!

Cho đôi ta tìm nhau đêm diệu vợi

Gió miên man ru tình yêu ngày mới

Ấm áp ngọt ngào đất mẹ Hải Lăng ơi!

5/2009
MTT
READ MORE - MAI THANH TỊNH và QUỲNH HỢP - HẢI LĂNG ĐẤT MẸ NGỌT NGÀO

Thursday, April 21, 2011

VÕ QUÊ - ĐỒNG HÀNH "BÊN KIA TÍT TẮP ĐẠI DƯƠNG"

Nhà thơ Võ Thị Như Mai



Bên kia tít tắp đại dương, tên tập thơ gợi hình ảnh một miền biển trời xa xôi ngút ngàn với nghìn trùng cách trở. Bên kia tít tắp đại dương. Dập dồn. Vời vợi tiếng sóng thơ ngân khắc khoải những cái nhớ da diết, cảm hoài về dĩ vãng thương quý một thời người thơ đã sống, đã gắn bó trong từng cung bậc buồn vui phận đời.

Bên kia tít tắp đại dương. Hồi ức đẹp, tuyệt vời nơi chốn quê nhà nắng mưa, thăng trầm, nổi trôi cùng thời gian hằng sống. Ngoại. Ba. Mẹ. Anh.Chị. Em. Thầy. Cô giáo… là tứ thơ đẹp cho từng hình tượng thăng hoa, hồi quang trên từng con chữ lấp lánh niềm kính yêu vô hạn, trang trọng mà bình dị, gần gũi vô cùng giữa cõi nhân gian trìu ái.


Bên kia tít tắp đại dương. Thế giới bạn bè đồng trang lứa đầy ắp kỷ niệm hồng, tràn trề khát vọng xanh. Người thơ đằm thắm, dịu dàng gọi tên từng người một. Những thước phim chậm đẹp, hiền lành tái hiện sinh động lên thơ. Thơ chuyển sắc thanh hương thành hồn, thành nội tâm ngợi ca tình bằng hữu. Bên kia tít tắp đại dương, người thơ không đơn độc. Vòng tay bè bạn luôn ấm áp ngày đông. Vòng tay bạn bè thường mát lạnh ban trưa mùa hạ. Thơ đồng cảm ngợi ca sự đồng điệu muôn nơi, muôn thưở rất tình người.


Bên kia tít tắp đại dương. Thơ vẽ nên nhiều bức tranh phong cảnh đẹp, trữ tình từ nhiều miền đất khác nhau trên quê Việt. Địa danh này. Địa danh kia. Mỗi tên đất. Mỗi tên phố thị… Thơ sáng lên những dấu chân qua cuar người thơ với muôn hồng nghìn tía đã được thu vào ánh mắt thi ca. Hừng đông. Hoàng hôn. Cỏ hoa. Bốn mùa thiên nhiên kỳ diệu… Thơ và họa. Ảnh và thơ trong Bên kia bờ tít tắp đại dương ngời lên những vầng sáng thực và hư.


Bên kia tít tắp đại dương. Chân dung người tình ẩn hiện. Nụ hôn hái tặng. Khúc yêu đầu điệu luân vũ thơ. Tình dan díu. Tình lãng mạn em và anh “vương mùi hoa trên áo”. Từ tình, thơ bay lên đôi cánh nạm óng ả những từ ngữ đã được người thơ chắt lọc, đan kết thật thuần khiết, dung dị nhưng sâu lắng ngọn nguồn yêu.


Bên kia tít tắp đại dương hay đại dương tít tắp bên kia? Người thơ đã níu đôi bờ biển lớn thẳm xanh kia gần lại. Thật gần! Hồn thơ giàu ý, cảm, chứa chan thương, bát ngát yêu của người thơ đã hình thành một tứ hay: Trái đất này đâu có rộng gì hơn! Cho nên từ bên kia tít tắp đại dương, người thơ mới tinh tế buông câu lục bát ngọt ngào:

Dường như bưởi đã trổ bông

Mưa đã ngớt phía hừng đông nắng đầy…

Hừng đông nắng đầy bên kia tít tắp đại dương. Hừng đông nắng đầy cũng ấm lành trên quê mẹ.


Xin cảm ơn người thơ đã cho tôi có dịp đồng hành Bên kia tít tắp đại dương!



Võ Quê

Huế, 20. 2011
READ MORE - VÕ QUÊ - ĐỒNG HÀNH "BÊN KIA TÍT TẮP ĐẠI DƯƠNG"

Lê Ngọc Trác - "BÊN KIA TÍT TẮP ĐẠI DƯƠNG":NỖI NIỀM CỦA NGƯỜI CON GÁI XA QUÊ





Cuối mùa xuân năm nay, nhân dịp sinh nhật lần thứ 35 của mình, Võ Thị Như Mai gửi đến những người yêu thơ thi phẩm "Bên kia tít tắp đại dương". Tập thơ do Nhà xuất bản Hội Nhà Văn xuất bản.

Võ Thị Như Mai nguyên quán ở làng Mỹ Chánh, Hải Lăng, tỉnh Quảng Trị, sinh ra và lớn lên tại Đà Lạt. Khi tốt nghiệp đại học, có một thời dạy học tại Châu Đức, tỉnh Bà Rịa. Hiện nay Võ Thị Như Mai sống ở miền Tây nước Úc và là giáo viên đang dạy học tại trường Dryandra.

"Bên kia tít tắp đại dương" là tập thơ thứ hai của Võ Thị Như Mai, sau thi phẩm "Tản mạn thơ" được Nhà xuất bản Văn Nghệ phát hành từ năm 2009.

Võ Thị Như Mai tại  buổi ra mắt tập thơ Bên Kia Tít Tắp Đại Dương ở Quảng Trị

Tập thơ gồm hơn 50 bài thơ và 6 bài tản văn, mà phần lớn là những bài được Võ Thị Như Mai sáng tác khi ở phương trời miền Tây nước Úc, bên kia bờ đại dương tít tắp mù khơi. Người đọc bắt gặp những vần thơ với ngôn từ giản dị, trong sáng, chân thật và đầy cảm xúc. Với một tâm hồn nhạy cảm, Võ Thị Như Mai đã bắt những con chữ chạy theo cảm xúc của mình khi trong lòng chợt rung lên tha thiết trước những hình ảnh đầy ấn tượng. Võ Thị Như Mai viết về những vùng đất đã từng qua, từng sống, viết về tình yêu, về những hoài niệm một thời chưa xa về hình bóng quê nhà: Hải Lăng – Quảng Trị, một thời nghèo khó hay Đà Lạt ngàn hoa của một thời mộng mơ. Võ Thị Như Mai viết những câu thơ chứa chan tình yêu với niềm tin hạnh phúc:


"là em, là em, là em
là em nồng nàn, em tha thiết
là em cài nụ hồng lên môi
dõi mắt trông biền biệt
ưu tư và lụy phiền


là em, là em thôi, rất hiền
có khi buồn cũng khóc
là em, là em gánh giấc mơ nặng nhọc
trên đôi chân nhẹ tênh
là em của lênh đênh
trong màu mắt anh có còn không, đắm đuối

em gói mùa xuân giấu vào hộp tuổi
xóa đi những vết nhăn
em hái tặng anh nụ hôn vĩnh hằng
đặt vào trong túi áo
để em nghe trái tim anh táo bạo
riết róng nhịp tình gần ...."


(Trích "Là em")

Trong khoảnh khắc, người đọc bỗng cảm thấy cuộc sống điềm nhiên xanh, tràn đầy yêu thương trước những câu thơ của Võ Thị Như Mai:

"sinh nhật tháng năm
gửi yêu thương vào tóc bím
đôi má hồng ngây thơ mười tám
vào cái nháy mắt vu vơ lưu luyến rất đằm
có những khoảnh khắc chỉ hòa tan vào máu thịt một lần không hơn
dòng chảy suy tư âm thầm trêu phạm trù cảm xúc
rừng hoa Linh Lan hòa chung nhịp nhớ nhung kết thành ca khúc
cho hành giả nghiêm trang khe khẽ hát trong chiều

mấy mươi cái mặn mà
và thế là có một mùa quá đỗi thương yêu!"



(Trích "Điềm nhiên xanh")



Toàn bộ tập thơ " Bên kia tít tắp đại dương" thể hiện nỗi niềm của một người con gái sống xa quê hương, xứ sở. Nỗi cô đơn ở phương trời xa lạ:



"một mai thức dậy thấy mình trơ trọi giữa sa mạc hoang vu
không người thân, không cây xanh, không mái hiên râm mát
hơi thở cũng chẳng phải của mình, e rằng hồn đi lạc
quờ quạng bên nào cũng trống vắng như nhau"



(Trích "Như có như không")


Và, trong con tim bé nhỏ luôn luôn hướng vọng về quê hương đất mẹ với nỗi niềm thương nhớ khôn nguôi:



"ở xứ người có loài kangaroo
cứ mỗi sáng chúng nhảy lui nhảy tới
thảo nguyên trải dài vời vợi
mơ quê hương ở cuối chân trời


một chiếc lá cong khô chao rơi
đã bắt đầu yêu nơi dừng chân này anh ạ
chỉ sợ cuối thu gom mưa về nhiều quá
mỗi giọt rơi là một nỗi nhớ người
..."

(Trích "Một ngày trở lạnh")

Đối với người Việt chúng ta, xuân về tết đến là ngày gia đình sum họp, những đứa con đi xa đều trở về đoàn tụ dưới mái ấm gia đình. Riêng đối với những ai sống xa quê hương, xứ sở, nay chỉ còn "đón tết online":


"mùa xuân này con đón Tết online
đón Tết qua phone nghe tiếng Mẹ ấm trong hơi thở
đọc thơ bạn đó đây yêu mùa xuân lách khách cười hớn hở
con trai hồn nhiên chưa biết Tết quê mình
...

bao năm rồi con đón Tết online
may mà vẫn còn nghe nàng xuân khều lanh canh trong trí nhớ
may mà vẫn còn nghe hơi ấm của mẹ qua phone trong từng nhịp thờ
bên khung cửa xứ người lặng lẽ một nụ mai
bên khung cửa xứ người nỗi nhớ bẻ làm hai"



(Trích "Đón tết ")

Võ Thị Như Mai viết những câu thơ thật giản dị đến tự nhiên. Không có một từ nào thốt lên nỗi thương nhớ đau buồn. Nhưng, sao khi đọc xong chúng ta nghe lòng mình nặng trĩu và cay cay trên đôi mắt...

Trong tập thơ chỉ có một bài duy nhất Võ Thị Như Mai viết theo thể thơ lục bát. Ý và lời nhuần nhuyễn, sâu sắc, tạo được độ rung, đưa người đọc trở về với những thương nhớ xa xăm trong cuộc đời:



"hình như người vẫn như xưa
xốn xang mắt biếc đong đưa nụ cười
chuyển mùa lá nõn xanh tươi
quạnh hiu là bởi dế lười ca thôi

Em về khua bớt đơn côi
gieo câu lục bát đãi bôi nỗi lòng
dương như bưởi đã trổ bông
mưa đã ngớt phía dòng sông nắng đầy

nhập nhằng ký ức tuột tay
ngờ đâu quên bẵng tháng ngày xa xăm
thưa rằng có dịp về thăm
vết thương màu nhớ gửi trăm cánh chuồn

ủ mềm kỷ niệm rồi buông
dặm trường mê mải, nỗi buồn đang vui"



(Bài lục bát duy nhất)


Qua tập thơ "Bên kia tít tắp đại dương" của Võ Thị Như Mai, chúng ta nhận thấy: Những bài thơ hấp dẫn được người đọc là những bài thơ được viết từ những rung động chân tình. Người đọc đều cảm thấy có hình ảnh và tâm sự của mình trong thơ.



Võ Thị Như Mai là một người "yêu thơ cực kỳ". Chúng tôi tin rằng trong tương lai Võ Thị Như Mai sẽ có những tác phẩm thơ làm say đắm, lay động tâm hồn người yêu thơ nhiều hơn nữa.

* Lê Ngọc Trác

Email:
lengoctraclg@yahoo.com
READ MORE - Lê Ngọc Trác - "BÊN KIA TÍT TẮP ĐẠI DƯƠNG":NỖI NIỀM CỦA NGƯỜI CON GÁI XA QUÊ